Sau khi vui vẻ chào đón những thiên tài về nhà thì đám lão già kia mới quay sang niềm nở cảm ơn bọn họ 
"Cảm ơn các vị đã đưa bọn họ trở về an toàn" 
"Ừ"-Á Hiên 
"Chuyện nên làm thôi!"-Chu Minh 
"Vậy thì chắc hẳn mọi người sẽ không khách sáo nếu chúng tôi nhờ mọi người giúp chúng tôi thêm một việc nữa nhé!" 
"Mấy người được voi đòi hai bà trưng quá rồi đấy"-Gia Tử 
"Đâu...đâu chúng tôi chỉ muốn mọi người lặn xuống đáy biển thăm dò và tìm ra phòng thí nghiệm thôi. Cứu được ai thì cứu, còn không thì thôi. Nhưng vẫn nên cứu hết đi với lại đừng làm mất bất kỳ tài liệu quan trọng nào" 
"đm lũ chúng mày sao không tự đi mà làm, chúng tôi ở đây không có nghĩa bọn này sẽ phải phục tùng theo mệnh lệnh hay chấp nhận lời nhờ vả của mấy người"-Tử Khiết 
"Nhưng với cái giọng điệu này của mấy người như ra lệnh hơn đấy"-Giai Kỳ 
"cô gái nhỏ à cô không nên suy nghĩ sâu sa như vậy đâu, chúng ta đều là con người mà nên là giúp nhau một chút tất cả đều vì lợi ích chung để con người có thế sống sót qua vụ này thôi" 
"hừ ông biết được em ấy đang nghĩ gì sao?"-Như Yến 
"Haha một lũ ngu ngốc làm tôi buồn cười quá đi mất"-Văn Phong 
"Mọi người có vẻ vui khi châm biến bọn họ nhỉ?"-Bạch Vọng 
"Có trẻ con ở đây các người là phụ huynh thì phải ăn nói lịch sự cho con em noi theo chứ" 
"Này ông già 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-thoi-ky-diet-vong/2490676/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.