Ở một nơi tiên cảnh mê luyến lòng người, thiếu niên dưong quang ấm áp ngước nhìn lên bầu trời xanh thăm thẳm, khẽ môi chợt cong lên nụ cười nhẹ. Cũng đã qua mấy mùa xuân rồi nhưng vẻ đẹp của thiếu niên vẫn như thuở ban đầu
Từ xa bóng người quen dần chạy lại, lời nói trầm ấm, ôn nhu nhẹ nhàng gọi tên người thiếu niên nọ
"Nhiên Kỳ"
"Sao mọi người lại ra đây hết rồi"
Một cô gái nhỏ nhanh nhảu mà nói "Ra đây gọi cậu vào ăn cơm"
Mọi người tự hỏi là ai ư, họ chính là những vị anh hùng của Mạt Thế. Doanh binh đoàn Ánh Sáng, họ chính là hi vọng, là tia sáng chiếu rọi bóng tối, xua tan cái ác. Năm đó họ tưởng trừng như đã tan biến hoàn toàn khỏi nhân giới nhưng không nhờ tấm lòng cao thượng của bản thân. Họ đã được cứu vớt, trái lại họ bị giam cầm nơi đây.
Chuyện xảy ra sau khi họ tan biến trước mắt những người thân thương của mình, bọn họ liền được không gian dị năng thu về tránh khỏi kiếp đạo luân hồn
Nhiên Kỳ là người tỉnh dậy đầu tiên, đầu cậu chợt lên cơn nhói. Nhiên Kỳ từ từ mở mắt, ánh sáng chiếu vào làm cậu có chút khó chịu vì chưa thích ứng được
"Đây là đâu vậy? Thiên đường à"
"Ha đứa cháu ngốc ngủ đến lú lẩn luôn rồi"
"Ông...ông nội, cả ông ngoại nữa"
"Hừ tỉnh hẳn chưa, tỉnh rồi thì lay đám bạn của cháu dậy. Rồi qua đây ngồi, ta có chuyện muốn nói với mấy đứa"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-thoi-ky-diet-vong/2490577/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.