Chương trước
Chương sau
Về đến nhà, Từ Dương hơi do dự, cuối cùng vẫn kéo Từ Lâm đến một bên, nói đơn giản qua chuyện đã xảy ra ở đại sảnh. Bà ấy cũng dám vào thời điểm này mà tìm tới cửa, tin tưởng chắc chắn bà ta sẽ không buông tha đơn giản như vậy. Đem việc này nói cho Từ Lâm, cho hắn chuẩn bị tốt tâm lí. Về phần hắn sẽ có quyết định gì, đó chính là chuyện của hắn.
Nói lại chuyện này cho Từ Lâm, Từ Dương lại đem chuyện mình nghe thấy nói cho mọi người, mặc kệ đời trước đời này, viện nghiên cứu căn cứ là chỗ dị năng giả tránh không kịp, ai cũng không có cách nào khác đảm bảo những viện nghiên cứu này sẽ liều lĩnh làm những thí nghiệm đáng sợ trên cơ thể người sống hay không, cẩn thận một chút cũng không sao.
Từ Dương vừa nói xong, tất cả mọi người đều trầm mặc xuống, hồi lâu cũng không có người nào đánh vỡ giây phút yên tĩnh này. Nhìn vẻ mặt của mọi người, toàn bộ đều vô cùng ngưng trọng, tựa hồ đối với chuyện này cũng không phải rất kinh ngạc.
Đúng là, một cái căn cứ lớn như vậy, nhìn dáng vẻ. Đủ loại người sống sót cùng chung một chỗ, tin tức mới bảo mật cũng có thể để lộ, chuyện viện nghiên cứu trong căn cứ đã nghiên cứu là loại thuốc kích thích dị năng, có lẽ không qua bao lâu sẽ được truyền khắp toàn bộ căn cứ.
Sau một trận trầm mặc, Ngô Thiên Hạo nhịn không được tức giận quát lên: “Chết tiệt, có thời gian tinh lực sao không nhanh chóng nghiên cứu ra thuốc giải độc, lại chỉ lo nghiên cứu mấy cái thứ thuốc kích thích dị năng này nọ, nói cho cùng chỉ là muốn nghiên cứu ra một tên giết người điên khùng mà thôi.”
Mọi người yên lặng, biểu tình trên mặt hơi có chút tương tự, nghĩ đến đa số đều đồng ý lời này, chỉ có điều lời hắn nói không phải vô lý, đời trước cậu biết mấy người trong căn cứ, trong đó có vài căn cứ đều ở trong bóng tối làm nhiều thí nghiệm cực kì tàn ác, từ phương diện nào đó mà nói, nghiên cứu viên điên cuồng này quả thực có thể xưng là đao phủ thủ.
Ra loại sự tình này, mặc dù không có thấy tận mắt tình cảnh phòng nghiên cứu, trong lòng mọi người đều rõ ràng có chút khó chịu, mỗi một người đều mang tâm tình trầm trọng tìm nhiều việc bận rộn, chỉ vì muốn đem sự chú ý của hắn lên những việc khác.
Đến bốn giờ chiều, khu dân cư đột nhiên vang lên hàng loạt tiếng huyên náo, Từ Dương đang ở trong phòng ngủ luyện dị năng nghe được mấy tiếng huyên náo này, trong một lúc có chút không vui cau mày.
Mùa đông giá rét như vậy, ngoại trừ người sống sót phải bôn ba mệt nhọc trong gió tuyết ở bên ngoài, dị năng giả ở tại khu A nếu không có việc gì, đều ở trong phòng không ra khỏi cửa giống nhau, tình hình hỗn loạn ầm ĩ như vậy, nghĩ cũng biết đã xảy ra chuyện lớn gì.
Từ Dương mở mắt, vừa quay đầu liền thấy Hạ Duyên Phong đã đứng bên cạnh cửa sổ, liền đứng dậy hỏi: “Dưới lầu xảy ra chuyện gì?”
Nghe được thanh âm của cậu, Hạ Duyên Phong quay đầu lại liếc cậu một cái, thuật lại đơn giản tình huống dưới lầu: “Có một tên dị năng giả cấp hai chết, tử trạng có chút tàn nhẫn, khoảng cách cho chút xa, không thấy rõ tử trạng của người kia ra làm sao.”
Lúc này, Từ Dương đi đến bên cửa sổ, cậu nhìn bên dưới, cặp mắt nhạy bén nhìn thấy được tình hình bên dưới, thả tinh thần lực cẩn thận dò xét một chút, cậu cũng nhanh chóng biết được toàn bộ.
“Đầu hắn bị chặt đi, trên người không có vết thương gì, trước khi chết chắc không có tranh chấp gì với hung thủ.” Từ Dương đem tình huống cậu điều tra được nói cho Hạ Duyên Phong, giọng nói nhàn nhạt nghe không rõ buồn vui.
Hạ Duyên Phong nghe được đầu của người đó bị chặt đi, vùng xung quanh lông mày không nhịn được nhíu lại, ánh mắt u ám lóe lên, hắn trầm mặc một hồi, giọng nói có chút trầm trọng hỏi: “Anh nghĩ hung thủ có mục đích gì?”
Từ Dương nghe vậy trầm mặc xuống, quay đầu trở lại liếc hắn một cái, trong mắt hiện lên thần sắc như có điều suy nghĩ, một lát sau mới nhàn nhạt trả lời: “Nếu như không phải báo thù, chỉ có thể là muốn lấy tinh hạch trong đầu dị năng giả mà thôi”
Đời trước, cậu đã gặp qua không ít việc giống vậy, lúc ấy vừa mới bắt đầu, cậu cũng cho rằng chỉ là sự kiện báo thù, nhưng càng về sau ngẫu nhiên nghe được một ít tin tức, có số ít dị năng giả muốn đề cao dị năng của mình, dĩ nhiên thủ đoạn độc ác hành động lên người dị năng giả khác, lấy tinh hạch từ trong đầu của họ để cho mình hấp thụ.
Về chuyện trong óc dị năng giả có tinh hạch, Từ Dương cũng không nhớ rõ khi nào thì bắt đầu lan ra, chỉ nhớ rõ khi cậu mới vừa biết, lo lắng đề phòng một thời gian dài, rất sợ sơ ý một chút đã bị dị năng giả khác cạy đầu lấy đi tinh hạch.
Mặc dù biết có thể lấy tinh hạch từ trong đầu dị năng giả cấp hai cũng không phải đơn giản như vậy, nhưng khi nghe Từ Dương nói nguyên nhân bị giết, Hạ Duyên Phong vẫn là không nhịn được ngẩn người, lấy tinh hạch từ trong đầu dị năng giả chính là sát hại đồng loại, loại chuyện này thật là quá ác độc rồi
Sau khi sửng sốt, Hạ Duyên Phong nhanh chóng hồi thần, sắc mặt càng phát ra trầm trọng, ánh mắt của hắn thâm trầm liếc nhìn dị năng giả vây xem náo nhiệt dưới lầu, trầm giọng nói: “Mặc kệ việc này là thật hay giả, cũng phải để cho bọn họ thức tỉnh. Nếu quả thật nói như vậy, nhanh chóng nói bọn họ mau chóng đề phòng mới tốt.”
Từ Dương gật đầu tán thành, vô cùng tự nhiên giao chuyện này cho hắn, tuy rằng tạm thời chưa xác định có phải là thật hay không, nhưng cho bọn họ một phòng bị cũng tốt. Có đôi khi, loài người còn kinh khủng hơn so với tang thi, mà lòng dạ tiểu nhân lại càng khó phòng.
Bởi chuyện này xảy ra trong khu A nhiều dị năng giả như vậy, chưa được một giờ, chuyện này liền nhanh chóng truyền khắp toàn bộ khu dân cư, hiển nhiên, mấy người Từ Lâm cũng biết chuyện này, hơn nữa còn có Hạ Duyên Phong nói rõ ràng hơn nữa.
Ở trong khu A dị năng giả, đa số đẳng cấp dị năng đều là ở cấp ba, dị năng cấp hai không tính là cao, nhưng cũng mạnh hơn cấp thấp rất nhiều, nhưng chính là một dị năng giả cấp hai như vậy, thậm chí ngay cả giãy dụa cũng không được đã bị người chặt đầu.
Không hề nghi ngờ, thủ pháp giết người lưu loát như vậy chỉ liếc mắt cũng làm người sợ hãi, người sống sót cũng không suy nghĩ nhiều vì sao tên dị năng giả này bị giết như vậy, nhưng nhiều dị năng giả như vậy cũng sẽ có mấy người nhịn không được suy nghĩ sâu xa, khó tránh khỏi có người cũng suy nghĩ giống Từ Dương.
Quả nhiên, sau chuyện này không được hai ngày, bên trong căn cứ xuất hiện nguyên nhân các loại dị năng giả bị giết, một tin truyền bá lợi hại nhất, cũng là khiến người khác tin nhất chính là dị năng giả tâm như rắn độc lấy thủ đoạn tàn nhẫn muốn lấy tinh hạch từ trong đầu người khác.
Nguyên nhân này nhanh chóng được người khác công nhận, chủ yếu chính là đa số người đều cho rằng, dĩ nhiên tang thi tiến hóa sẽ xuất hiện tinh hạch, loài người thức tỉnh dị năng vậy cũng có một năng lượng mới đúng, hơn nữa tên dị năng giả kia cái gì cũng chưa từng mất, liền hết lần này đến lần khác mất đầu, điều này không khỏi khiến cho người hoài nghi.
Tạm thời mặc kệ việc này tạo thành dạng gì oanh động ở căn cứ, sau một thời gian ngắn đợi ở căn cứ, rốt cuộc khí trời đã tốt lên, tuy rằng không thấy được ánh mặt trời như trước, nhưng lại tốt hơn nhiều so với những trận gió tuyết lớn kia.
Lúc này, Từ Dương và Hạ Duyên Phong dự định ra khỏi thành phố để càn quét một vòng, khí trời khá tốt, nói không chừng tang thi nhiều ngày nhịn đói sẽ chạy đi tìm thức ăn, bọn họ đúng lúc có thể ra ngoài giết tang thi lấy tinh hạch, nếu không nhanh chóng hiểu rõ tình huống bên ngoài, bọn họ cũng lo lắng. Dựa vào chút lực lượng vũ trang của căn cứ, sợ ràng tin tức nhận được cũng chỉ là một ít tin tức cũ rích.
Mấy người Từ Lâm biết được hai người bọn họ muốn ra ngoài, mỗi người đều toát ra tia hứng thú, không có biện pháp, tất cả mọi người đã đợi ở đây quá lâu, nếu không bận rộn một chút chuyện, thật sẽ mốc meo lên hết.
“Tôi thấy vẫn là chia làm hai tổ đi. Mọi người phải nhớ mạng sống là chính, lúc gặp được tang thi, ngàn vạn lần chớ liều mạng cứng rắn, đánh không được thì bỏ chạy.” Hạ Duyên Phong nhìn mấy người đang hăng hái ngẩng cao đầu, lặng lẽ liếc nhìn Từ Dương đứng một bên làm đầu gỗ, trong mắt hiện lên cưng chìu nhàn nhạt, vốn muốn có thế giới của hai người, những người này thực sự là ở không đi gây sự.
Tạ Thiên hỏi ý kiến mọi người, thấy bọn họ đều gật đầu tán thành việc này, hắn cũng theo ý nguyện số đông, gật đầu nói: “Như vậy cũng tốt, cứ như vậy đi”
Nói xong cùng phân tổ với Hạ Duyên Phong, sau khi xác định mọi người không có ý kiến gì, đến lúc giải tán hội nghị, mọi người trở lại trong phòng thay quần áo và chuẩn bị đồ đạc, quan trọng nhất của mỗi người chính là đều thủ sẵn vũ khí.
Vừa ra đến trước cửa, Hạ Duyên Phong chợt nhớ một chuyện, quay đầu nhìn về phía Ngô Thiên Hạo tìm hiểu tin tức: “Nghe nói ngày hôm qua quân đội đi quét sạch tang thi bên ngoài thành, biết bọn họ đi hướng nào không?”
“Hướng đông nam, nghe nói bọn họ gặp phải vài đàn tang thi không lớn lắm, thoạt nhìn như là mới vừa biến thành tang thi, toàn bộ đều lau đao cho bọn hắn.” Ngô Thiên Hạo nhàn nhạt nói tin tức cho mọi người, trong mắt đầu là một mảnh bình tĩnh.
Mọi người nghe được lời hắn nói tang thi là vừa mới biến thành, trong lúc nhất thời đều giống như là nhớ tới cái gì, mỗi một người đều trầm mặc không nói, mới vừa biến thành tang thi, rất có thể là người sống sót trốn ở cái góc nào đó, loại đói khổ lạnh lẽo giữa ngày lạnh giá này, điều không phải đông chết thì chết đói, biến thành tang thi bị người chém giết, tựa hồ càng thêm thê lương.
“Đi thôi.” Cuối cùng vẫn là Tạ Thiên bôn ba nhiều năm phá vỡ giờ phút yên tĩnh này, con ngươi đen như mực một mảnh rõ ràng.
Chuyện cho tới bây giờ, liên quan đến sống chết của người khác, Tạ Thiên đã không hề xoắn xuýt như ban đầu, giống như vừa mới bắt đầu nhìn thấy mấy người Từ Dương vậy, sống ở mạt thế, chỉ có thể trở nên mạnh mẽ mới có thể sống lâu, từng mạng sống con người đều trân quý giống nhau, chỉ là chính mình có tự quý trọng hay không thôi.
Hoàn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.