Thân thể Hạ Duyên Phong khẽ cứng đờ không thể nhận ra, trong mắt mơ hồ hiện lên một tia đau khổ khó có thể phát giác, thoáng qua phút chốc rồi lại biến mất không thấy tăm hơi, phảng phất như tia đau khổ vừa rồi lóe lên chỉ là ảo tưởng, ngược lại ánh mắt trở nên kiên nghị, quyết đoán mà trả lời: “Tôi đi cùng mọi người.”
Không thể ngờ tới nhanh như vậy mà Hạ Duyên Phong đã trả lời chắc chắn, Từ Dương hơi ngẩn người. Nếu như đối phương không phải là Hạ Duyên Phong, cậu chắc chắn sẽ không nói ra lời vừa rồi. Trọng sinh trở về, cậu không muốn lại xen vào việc của người khác, kiếp trước vì mang theo lòng thương hại mà liền gặp được nhiều người có lòng dạ hãm hại cùng phản bội.
Sống sót ở thời kì mạt thế, chỉ không ngừng tăng lên năng lực của bản thân, mới có thể có cơ hội sống sót. Cậu nguyện ý cho người nhà họ Hạ đi cùng, cũng không có nghĩa là lúc nào cũng phải bảo vệ họ. Nếu bọn họ nguyện ý đi cùng nhau, cậu sẽ chỉ cho họ cách sinh tồn ở mạt thế, từ đó để cho bọn họ học được cách tự bảo vệ mình, chỉ như vậy mà thôi.
Nhưng mà, Hạ Duyên Phong trả lời quyết đoán lại làm cậu kinh ngạc không ngớt, cậu hơi rũ mắt, lặng lẽ nhớ lại từng li từng tí của kiếp trước, nhưng lại phát hiện cậu biết sự tình lại càng ít, cậu chỉ biết Hạ Duyên Phong là bạn học và cũng là bạn bè của Ngô Thiên Hạo, cao trung đến lớn lên đều cùng trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-lo/1288051/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.