Tuy rằng câu nói kia làm Hoàng Hiểu Lệ có điểm sinh khí, nhưng là Giản Nặc tuyệt đối sẽ không đem thời gian lãng phí trên những việc vô dụng.
Hoàng Hiểu Lệ hít hà một hơi. Nghe Giản Nặc nói xong cô tựa hồ mới nhớ tới đây là mạt thế. Liwf nói của Giản Nặc không hề sai. Bọn họ nếu muốn sống, khẳng định phải cần rất nhiều đồ ăn.
Hiện tại đồ ăn nhìn qua đã rất nhiều, nhưng qua lâu ngày, mấy thứ này như muối bỏ biển. Căn bản không đủ. Hơn nữa bọn họ thu thập đồ ăn, người khác đương nhiên cũng sẽ, hết thảy sẽ làm đồ ăn trở nên càng ngày càng trân quý.
Chỉ sợ không chờ nhân loại chế phục tang thi, bọn họ liền đã chết đói.
"Kia còn chờ cái gì, đi mau a."
Mọi người chạy hướng về phía chợ, những con voi ở phía sau cũng đuổi theo lại đây. Mấy con voi kia đã phát hiện bọn họ. Con ngươi đỏ như máu hiện lên khát vọng cùng với thị huyết, ngay sau đó lấy tốc độ cực nhanh hướng tới mấy người Giản Nặc vọt qua.
Giản Nặc đi ở sau cùng, xem tình huống có vẻ không tốt. Vội thả băng nhận ngăn cản.
Công kích Giản Nặc thả ra đối với chúng giống như gãi không đúng chỗ ngứa, căn bản chẳng có mấy phần tác dụng. Tác dụng duy nhất tác dụng chỉ sợ là thành công chọc giận đàn voi này.
"Chạy mau, bọn chúng sắp đuổi tới đây rồi."
Mọi người hoảng loạn chạy về phía cổng lớn của chợ.
Ngay lúc Giản Nặc mới vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-kim-bai-nu-phu/2689945/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.