"Này này này, hai người có cần phải ăn ý như vậy không." Giản Nặc phát điên nói.
"Chẳng phải chỉ có hai người họ, tôi cùng Tử Minh cũng không đồng ý nếu phải rời đi nơi này bây giờ, chúng ta trải qua nhiều ngày màn trời chiếu đất như vật, bây giờ cũng nên chầm chậm lại một chút." Lý Hiểu Đông nói.
"Thôi được rồi, bốn người các người chính là cùng một giuộc, tôi thật là cô đơn." Giản Nặc làm bộ làm tịch lau lau khóe mắt không có một tí nước mắt nào của mình.
Mọi người khinh bỉ, muốn khóc thì đi mà khóc thật, giả vờ khóc thì còn gì gọi là anh hùng hảo hán!
Giản Nặc tỏ vẻ mình chỉ là một cô gái, thật sự không nghĩ làm anh hùng hảo hán!
Anh hùng hảo hán gì đó, vẫn là để lại cho người khác đi làm đi. O(∩_∩)O. Cô đối với chuyện này không có hứng thú!
"Ai, chúng ta chỉ có thể lưu lại đây nhiều nhất là hai ngày, sau hai ngày, chúng ta phải rời đi ngay, không thể ở lại lâu hơn."
Giản Nặc cuối cùng đưa ra quyết định.
Chu Linh Linh bị việc lúc nãy dọa đến ngẩn người, không biết phải làm sao bây giờ.
Chu Thục Bình thấy Chu Linh Linh thờ ở, trái tim bà ta có chút co rút, bà ta không có con cái, chỉ có Chu Linh Linh ở cùng bà ta, bà xem Chu Linh Linh như con ruột của mình mà cô ta vư nhiên đối với cái chết của bà ta lại thờ ơ như không.
Hai ngày qua rất nhanh, Giản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-kim-bai-nu-phu/2689926/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.