Đường Kiếm Phong nhìn nhìn gương chiếu hậu, phát hiện Diệp Cẩn đã ngủ rồi, đại não cũng thả lỏng đi. Trên đường xuất hiện xe cứu thương, xe cứu hoả, xe cảnh sát, nơi nơi đều có cảnh người đi đường bi thống, hoặc nôn nóng, hoặc chết lặng, thậm chí có không ít cửa hàng ngoài mặt tiền đều bị sập nghiêm trọng.
Mạt thế còn chưa tới, một hồi động đất này đã làm thành phố loạn thành một nồi cháo heo.
Đường Kiếm Phong nhìn thoáng qua đồng hồ, hơn 7 giờ, hơn nửa giờ mà bọn họ chỉ đi được có 5 km, trên mặt đường có các loại thanh chắn chiếm chỗ, đường đi chỉ đủ cho một hai chiếc xe xuyên qua.
Đường Kiếm Phong cũng không nóng nảy, thấy Đường Mặc Kỳ vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần, rốt cuộc nhịn không được vươn tay sờ sờ đầu của cậu.
Đường Mặc Kỳ mở bừng mắt ra một chút, nghiêng đầu liếc mắt hướng về phía nam nhân đang vươn tay ra.
Đường Kiếm Phong không cầm được mà gợi lên khoé môi, quả nhiên em ấy đã thay đổi. Từ nhỏ đến lớn, đã có vô số lần anh duỗi tay ra sờ đầu cậu, nhưng có lần nào là không bị đánh trở về đâu?
Đường Kiếm Phong nghĩ, chỉ cần Đường Mặc Kỳ nguyện ý tiếp nhận anh, chẳng sợ mạt thế có tới hay không, anh cũng đồng ý chấp nhận.
Bởi vì tình huống trên đường thật không xong, vốn dĩ chỉ mất năm giờ đi đường, hiện tại lại mất gấp đôi thời gian.
Đến trạm xăng dầu thành phố S, Đường Kiếm Phong xuống xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-duong-mac-ky/2986145/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.