Sau khi nhiệt độ giảm xuống, tình trạng thân thể của Hứa Sĩ Thanh cũng giống như tang thi bên ngoài, hành động chậm chạp, phản ứng trì độn. Tuy rằng vẫn còn giữ lại ý thức của nhân loại, cũng không có xuất hiện dục vọng cắn nuốt của tang thi, nhưng trước giờ Hứa Sĩ Thanh lại cảm thấy bản thân rất khác với nhân loại bình thường, bởi vậy hắn không thể nào nguyện ý cùng người khác tiếp xúc.
Một tháng này Đường Mặc Kỳ phi thường bận rộn, trừ bỏ phải an trí cho đội ngũ của Đường Kiếm Phong mà Trần Vĩ Lương mang lại đây, còn phải cùng Diệp Cẩn mang theo mọi người ra ngoài thu thập vật tư.
Trước đó Thẩm Giản Lâm cùng mẹ con Trương gia đem vật tư của dãy nhà sau đạp hư không ít, thậm chí còn lấy đi một phần.
Đường Mặc Kỳ cũng không có ép buộc Hứa Sĩ Thanh ở lại, cậu vẫn luôn biết Hứa Sĩ Thanh còn có người yêu đang sống ở phía nam, cậu chuẩn bị cho hắn không ít vật tư, rồi nhìn theo hắn lên đường.
Hứa Sĩ Thanh rời đi không khiến ai chú ý, bọn Đường Mặc Kỳ vẫn như cũ mỗi ngày đều ra ngoài, nhưng hiện tại cậu cũng có chút đề phòng, lưu lại vài người làm thủ vệ tứ hợp viện.
Bởi vì nhiệt độ không khí hạ thấp, khẳng định với loại tình huống này khu an toàn vô pháp cung cấp thiết bị giữ ấm, nhưng vẫn còn cung cấp than đá, một cân lương thực và hai mươi cân than đá.
Tuyết lớn bao trùm toàn bộ căn cứ, muốn lái xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-duong-mac-ky/2986072/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.