Trong lòng Đường Mặc Kỳ nhảy dựng, không chờ bọn họ giải thích, chính Trần Dương Duy đã cười rộ lên, nói: "Là ta quản nhiều, hôm nay không quấy rầy mọi người nữa." Nói xong liền quay người rời đi.
Mọi người không hiểu được hắn đang làm gì, nhưng nếu hắn không truy cứu, bọn Đường Mặc Kỳ cũng không bại lộ, chuyện này cứ như vậy liền cho qua.
Địa điểm gần nhất mà đội ngũ Đường Kiếm Phong sưu tầm vật tư đều là chung quanh khu an toàn, Đường Kiếm Phong vẫn luôn tìm kiếm tung tích của tiểu tang thi, nhưng sau khi trải qua một lần kích thích, tiểu tang thi đã trốn đi.
Các tiểu đội khác khi ra ngoài tìm vật tư đều chịu tập kích ngày càng nghiêm trọng, thời tiết cũng ngày càng ác liệt, cho nên trước mắt trừ bỏ vài đội ngũ có quy mô khá lớn, còn không thì không có người nào dám đi ra ngoài.
Ô tô chất đầy đường, rất khó tưởng tượng đây là nơi từng là trung tâm thương nghiệp ở thủ đô. Tuyết đọng cao gần nửa mét, một mảnh trắng xóa, đừng nói là người, ngay cả một con chuột cũng tìm không thấy.
Đôi tay hóa thành dây đằng của Thẩm Giản Khê vẫn luôn bay múa xung quanh mọi người, phòng ngừa tang thi núp ở góc tối đột nhiên nhào ra. Trên dây đằng của Thẩm Giản Khê mọc ra rất nhiều mũi sắc nhọn, cực kỳ cứng rắn, một ngọn dây đằng thô bằng một cánh tay có thể đánh bay một người trưởng thành.
Đời trước Đường Mặc Kỳ thức tỉnh phong hệ dị năng, cho nên cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-duong-mac-ky/2986047/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.