Trở lại căn cứ, Sở Tiểu Thất đã được Chân Nhất Long đón đi, đương nhiên Chân Nhất Long thấy thảm trạng của Tiểu Thất, nhịn không được mở miệng quở trách rất lâu, khiến cho khuôn mặt băng hàn vạn năm bất biến của Tiểu Thất có loại dấu hiệu sắp tan vỡ, bất quá năng lực thích ứng của Sở Tiểu Thất rất mạnh, rất nhanh đã có thể không nhìn đến sự càm ràm lải nhải còn dài dòng hơn so với bà cụ già bó chân của Chân Nhất Long.
Điều này làm cho Sở Chích Thiên với Tiêu Tử Lăng muốn xem kịch vui nhịn không được tâm sinh thất vọng, bọn họ kỳ thực rất muốn biết Tiểu Thất ngoại trừ mặt băng hàn, ngoại trừ khuôn mặt tươi cười giả vờ, còn có vẻ mặt đáng yêu nào khác, đáng tiếc sự kiên nhẫn của Tiểu Thất đã đánh nát tính toán của bọn họ.
Sở Chích Thiên bình yên vô sự, diễu võ giương oai trở lại căn cứ, khiến cho liên minh Nam Phái duy trì không được thái độ cường ngạnh nữa. Mà Võ Chiếu thủ lĩnh của căn cứ Phượng Lâm ở nam bộ cùng căn cứ Lăng Thiên hưởng ứng lẫn nhau, bắt đầu tổ chức chiến đội thức tỉnh, chuẩn bị chinh phạt căn cứ xung quanh, tin tức này khiến cho liên minh Nam Phái rung động vô cùng, hậu viện của bọn họ sắp cháy.
Vì vậy liên minh Nam Phái khuất phục, lần lượt phái ra đại biểu đàm phán với căn cứ Lăng Thiên và căn cứ Phượng Lâm, Trần Cảnh Văn là trưởng quan hành chính đệ nhất của căn cứ đương nhiên sẽ không lỡ mất cơ hội này, đấu trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1345062/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.