Lúc này, phía sau bọn cậu xuất hiện một luồng năng lượng cực nóng ngưng trọng như núi cao, năng lượng đó đánh tới phía sau lưng Tiêu Tử Lăng, kình khí phá không, phát sinh tiếng rít bén nhọn, một chiêu này tới quá đột nhiên, khiến cho Tiêu Tử Lăng không hề phòng bị, bởi vì phía sau cậu ngoại trừ thi thể của Ngô Khánh Vân, căn bản không có kẻ địch nào khác, thế này tới cùng là chuyện gì?
Tiêu Tử Lăng không thể tránh chỉ có thể bố trí Thanh Tâm Thuật ở sau lưng, chuẩn bị cố chịu một kích này.
Sở Tiểu Thất cũng cảm nhận thấy luồng năng lượng đó, nó không cần suy nghĩ, cả người chắn ngang, chỉ nghe thấy “uỳnh” một tiếng, luồng lực lượng đó trực tiếp oanh kích lên trên người Sở Tiểu Thất, Băng Giáp vốn bao trùm lấy Tiểu Thất trực tiếp bị đánh nát, trực tiếp hóa thành vô số mảnh vỡ lóng lánh bay bay trong không trung.
Luồng lực lượng đó thực sự khổng lồ, cho dù Tiểu Thất cố chịu một kích này cũng không cách nào ngăn cản được lực trùng kích của luồng lực lượng đó, vì vậy, liền thấy nó gia tốc ngã về Tiêu Tử Lăng ở phía sau, trên không trung một đường máu tươi phun ra từ trong miệng Tiểu Thất.
“Tiểu Thất!” Tiêu Tử Lăng đau lòng sắp nát tim, cậu nửa xoay người ở không trung, vững vàng đón lấy thân mình tông tới của Tiểu Thất, Tiểu Thất mới vừa vào lòng, cậu liền cảm thấy như bị cự thạch đánh trúng, ngực cuồn cuộn một trận, dường như ngũ tạng lục phủ cũng bị chấn động lệch khỏi vị trí.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1345048/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.