(xuất từ câu ‘Hạng Trang múa kiếm, ý ở phái công’: Hạng Trang múa kiếm giữa tiệc để giúp vui, nhưng ý đồ ám sát Lưu Bang, cả câu ý chỉ làm 1 việc bày ra nhưng lại có mục đích khác ẩn phía sau)
Liên tục ba ngày, Ngô Khánh Vân không cần quân sư nhắc nhở, liền chủ động đến nhà ăn dạo một vòng, ăn bữa cơm. Lúc này, đi nhà ăn với hắn mà nói không còn là một nhiệm vụ nữa, không còn là một nơi khiến người ta chờ đợi lo lắng chán ghét nữa. Mỗi lần thấy khuôn mặt tươi cười tinh thuần của Tiểu Nhan, cho dù biết rõ chỉ là một loại khách sáo, tâm tình hắn vẫn thập phần sung sướng. Ý nghĩ vốn muốn mời Bành Nguyên cùng đi, bị hắn triệt để chặt đứt.
Vừa đến nhà ăn, Ngô Khánh Vân như hai ngày trước điểm danh kêu Tiêu Tử Lăng qua phục vụ, Tiêu Tử Lăng vẫn như thường ngày đầy mặt nụ cười đi qua. Chờ khi cậu bưng cơm xong đang muốn rời đi, Ngô Khánh Vân lại gọi cậu lại: “Tiểu Nhan, anh chờ một chút.”
Tiêu Tử Lăng ngẩng đầu hiếu kỳ nhìn hắn một cái, hỏi: “Ngô tiên sinh, ngài có gì phân phó?” Cơ hội thình lình xuất hiện khiến cho trái tim Tiêu Tử Lăng co rụt, nhảy lên một cái kịch liệt, Tiêu Tử Lăng cảm thấy sắp hỏng, cậu khẽ động linh cơ, huyết khí xông lên trên mặt, mặt vốn có chút tái nhợt nhất thời phấn hồng một mảnh, để cho cả người cậu có vẻ rất ngượng ngùng.
“Một mình ăn cơm rất buồn chán, anh cùng ăn với tôi đi.” Ngô Khánh Vân chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1345046/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.