Đoàn xe một đường chậm rãi hướng bắc, thời gian hơn một tháng cứ qua như thế, trong đó đã trải qua trọng trọng trắc trở, vượt núi cao, qua vùng tuyết, trảm quái vật, trừ tang thi, trả giá đắt máu và nước mắt, sau một phen giãy dụa rốt cục cũng vào ngày nào đó, Tiêu Tử Lăng nghe được một câu nói cậu đặc biệt muốn nghe ở trong miệng Sở Chích Thiên.
Sáng sớm hôm nay, Sở Chích Thiên kéo cửa sổ xe ra, thấy cảnh tượng bên ngoài, tâm tình vô cùng tốt. Anh nói với Tiêu Tử Lăng đang ra sức làm bữa sáng: “Tiểu Lăng, nếu như hết thảy thuận lợi, chúng ta rất nhanh sẽ có thể đến mục tiêu của chúng ta.”
Căn cứ Lăng Thiên trong truyền thuyết? Tiêu Tử Lăng kích động nhanh chóng giơ xẻng nấu ăn từ nhà bếp chạy ra, cậu tựa lên cửa sổ xe nhìn nhìn đông nhìn nhìn tây ra phía ngoài, ngoại trừ một mảnh hoang mạc không có một ngọn cỏ, căn bản nhìn không ra có gì giống nhau với thế ngoại đào nguyên trong truyền thuyết kiếp trước. Khó trách nói mộng tưởng là tốt đẹp, hiện thực là tàn khốc.
Nhìn ra vẻ mặt thất vọng của Tiêu Tử Lăng, Sở Chích Thiên cười sờ sờ đầu Tiêu Tử Lăng một phen, thở dài nói: “Tôi cũng không nói ở chỗ này, tôi chỉ nói là sắp tới.” Tên nhóc này thế nào cứ vội như vậy? Nghe lời nói đều chỉ nghe phân nửa.
Lời này đương nhiên rước lấy ánh mắt khinh bỉ của Tiêu Tử Lăng, cậu phẫn nộ giơ xẻng nấu ăn trở lại nhà bếp tiếp tục làm bữa sáng, trong lòng nôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1344987/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.