Tiêu Tử Lăng chỉ có thể lấy cười ngu để ứng phó, lúc này nói nhiều thêm một câu, đều có thể khiến cho Sở Chích Thiên bốc lên lửa giận. Một lát sau, cậu thấy dường như Sở Chích Thiên đã bớt giận, liền nhắc nhở: “Sở ca, chúng ta vẫn nên rút lui khỏi trước đi, em hoài nghi sau cùng đóa bạch liên hoa kia sẽ hạ quyết tâm làm tiểu tam đi theo đó.”
Tiêu Tử Lăng không cho rằng La Hinh Nhi sẽ dừng tay như vậy, hiện tại cô ta rút lui chẳng qua chỉ là thấy sự thực không khớp với tưởng tượng của cô ta, trong lúc nhất thời không chấp nhận được mà tạm thời bại lui. Phải biết rằng cô ta vốn dĩ nghĩ rất tốt đẹp, cô ta vốn muốn làm chính cung. Nếu như cô ta phản ứng lại, suy nghĩ cẩn thận, khẳng định sẽ lần nữa lại đây dây dưa, khi đó, sẽ không dễ đuổi được như vậy, nữ nhân hổng có liêm sỉ là khó đối phó nhất.
Sở Chích Thiên nghe thấy lời nói nhắc nhở của Tiêu Tử Lăng, cảm thấy rất có đạo lý, vì vậy vứt toàn bộ đồ của bọn họ vào không gian của bản thân, sau đó liền mang theo Tiêu Tử Lăng Sở Tiểu Thất một thân thoải mái ra khỏi cửa, thật giống như bọn họ chỉ là ra ngoài đi dạo một chút, quả nhiên giấu diếm được người La Hinh Nhi phái tới giám thị.
Lượn một vòng lớn, rốt cục quăng được người theo dõi, lúc này bọn Sở Chích Thiên mới lượn trở lại đi tới bãi đỗ xe. Sở Chích Thiên tránh né nhân viên công tác trông coi, lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1344937/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.