* = ‘hoa sen trắng’, thường gọi là ‘thánh mẫu bạch liên hoa’, từ này dùng để ý chỉ một cách châm chọc những nhân vật nữ yếu đuối thánh thiện như thánh mẫu, chỉ cần người hại mình sám hối thì mấy cô đều có thể tha thứ bỏ qua hết trong các tiểu thuyết, nhất là tiểu thuyết Quỳnh Dao.
Dưới sự tận lực hầu hạ của Tiêu Tử Lăng, Sở Chích Thiên rốt cục thỏa mãn rời giường.
Bữa sáng của ba người chỉ có bánh mì đen bọn họ mang tới vì che giấu thân phận, xuất môn bên ngoài hết thảy phải giản lược, không thể xa xỉ như ở trong đoàn xe, ăn bữa sáng dinh dưỡng do Tiêu Tử Lăng tỉ mỉ điều phối. Tuy rằng trong lòng hai người Sở Chích Thiên Sở Tiểu Thất đều biết rõ, nhưng ngoại trừ Tiêu Tử Lăng ăn vui vẻ, hai đứa một lớn một nhỏ này lại dùng vẻ mặt ghét bỏ cắn bánh mì, một chút có một chút không, nếu không phải bởi vì hiểu rõ tình hình hiện thực, sợ rằng hai đứa này đã lật bàn kháng nghị.
Qua loa ăn xong bữa sáng, Sở Chích Thiên liền mang theo Tiêu Tử Lăng với Sở Tiểu Thất đi chợ đen xem xem, chợ đen là nơi hỗn loạn nguy hiểm, nhưng cũng là nơi dễ thám thính được tin tức nhất, tuy rằng không cách nào bảo chứng được điều nghe thấy có phải chân thực hay không.
Vừa mới ra khỏi cửa phòng không bao lâu, ở chỗ rẽ nào đó, liền thấy La Hinh Nhi mang vẻ mặt kinh hỉ phất tay về phía bọn họ nói: “Điền ca, thực khéo a!” Sở Chích Thiên vì che giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1344935/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.