“Tiểu Lăng, phạm vi Linh Nhãn của cậu là bao nhiêu?” Sở Chích Thiên dò hỏi.
“Phạm vi hiện tại là bán kính 200 mét lấy em làm trung tâm.” Tiêu Tử Lăng đáp như thực chất.
“Ừ, vậy tốt, cậu với tôi bảo trì cự ly trên dưới 100 mét đồng thời đi tới hai phương hướng.”
“A?” Tiêu Tử Lăng nghi hoặc, vẻ mặt mê mang nhìn Sở Chích Thiên.
“Con tang thi đó rất cảnh giác, nếu tôi với cậu cùng nhau hành động, sợ rằng sẽ không đơn giản ra tay, chỉ có tách xa, con tang thi đó mới có thể lớn mật công kích một người trong chúng ta, như vậy cậu có thể tìm ra vị trí của nó giải quyết nó.” Sở Chích Thiên kiên trì giải thích.
“Nga, đúng nga.” Vẻ mặt Tiêu Tử Lăng bừng tỉnh, con người nhỏ trong lòng lại đang đập đầu vào tường ảo não bi ai, vì sao ở trước mặt Sở Chích Thiên cơ trí, luôn biểu hiện như một con heo chứ.
“Chúng ta mỗi khi cách ba phút đối thoại một lần, giao lưu tình hình.” Sở Chích Thiên lần nữa phân phó, thấy Tiêu Tử Lăng ngoan ngoãn gật đầu một bộ dáng đứa bé ngoan mới yên lòng, nói tiếp, “Tiểu Lăng, lần này mục tiêu của tang thi có thể là tôi, nếu cậu phát hiện tôi có dị thường, không cần quản tôi, trực tiếp tìm ra con tang thi đó rồi giải quyết.”
“A, vậy thế nào được?” Tiêu Tử Lăng quýnh quáng, Sở Chích Thiên xảy ra chuyện, vậy cậu còn lăn lộn được cái mông a.
“Tiểu Lăng, cậu phải tin tưởng tôi!” Ánh mắt Sở Chích Thiên là chăm chú, nghiêm túc, kiên định,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1344848/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.