Nói đến chỗ của Tiêu Tử Lăng, sau khi Lý Dũng Quân thương lượng với vài người khác, quyết định đi theo phía sau đội ngũ của Sở Chích Thiên, xem thời cơ mà tiến.
“Tiểu Lăng? Tiểu Lăng?” Tiếng kêu gọi của Lý Dũng Quân gọi Tiêu Tử Lăng quay về từ trong ảo não, “Đang suy nghĩ cái gì, gọi em cũng không trả lời?”
“Không có gì, chỉ là có chút để ý đội ngũ kia.” Tiêu Tử Lăng chỉ chỉ đội ngũ của Sở Chích Thiên.
“Nga, đó là một đội ngũ rất mạnh trong tiểu khu chúng ta, ngày đầu tiên của ngày diệt vong bọn họ đã cứu không ít người, tất cả mọi người rất bội phục bọn họ.” Lý Dũng Quân không để ý trả lời.
“A, Lý ca anh biết anh ta?” Tiêu Tử Lăng kinh ngạc, hóa ra chỉ có một mình cậu không biết tình hình hiện tại.
“Đương nhiên, ngày đầu tiên khi mọi người chưa rõ tình hình đi ra, thiếu chút nữa bị tang thi ăn, may mắn có mặt mấy người nhóm Sở Chích Thiên, rất nhiều người bởi vậy mà còn sống. Không ngờ tới mới qua hai ngày, đội ngũ của Sở Chích Thiên lại cường đại hơn, có thêm mấy người không biết.” Lý Dũng Quân có chút hâm mộ nói.
Khẳng định là ngày mình tiến vào trạng thái cực cảnh kia. Tiêu Tử Lăng thầm than một tiếng, tiếc hận lại lỡ mất cơ hội ngày đó.
Gần buổi trưa, cửa siêu thị lại có mấy đội ngũ thu thập vật tư lục tục tới. Lúc này đội ngũ của Sở Chích Thiên phái người qua, yêu cầu mỗi một tiểu đội chọn ra một người cùng nhau thương lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-vat-hy-sinh-phan-kich/1344829/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.