Ông ngoại Hạ Tử Trọng và Hứa Lỵ Lỵ chỉ có hai đứa con gái, gia sản đương nhiên phải chia mỗi người một phần, mẹ của Hạ Tử Trọng qua đời sớm hơn ông tới mấy năm, vì vậy dì Hạ Tử Trọng muốn độc chiếm khối bất động sản kia, thậm chí khi bà ngoại bệnh nặng cũng không báo cho Hạ Tử Trọng, mãi đến tối ngày đưa tang mới báo tin, đồng thời còn kể lể với bà con thân thích: “Em gái vừa chết, nó căn bản không thèm đến nhìn bà ngoại, nào giống Lỵ Lỵ nhà tôi? Cả ngày ở bệnh viện chăm sóc, đứa nhỏ này, không có một chút hiếu thuận nào!”
Cũng bởi vậy, Hạ Tử Trọng đối với nhà dì vẫn luôn vô cùng lạnh nhạt, chỉ là, kiếp trước Hứa Lỵ Lỵ bất ngờ đến nhà hắn lại bị bệnh, hắn không tiện ném người ra ngoài, mới dẫn tới một đống sự tình linh ta linh tinh.
Nghe thấy khẩu khí Hứa Lỵ Lỵ, Phương Hách càng không thích người này, thậm chí còn thấy ghét, chỉ là cậu không thể biểu hiện ra mặt, bởi vì cho tới bây giờ cậu không biết rõ, người này có quan hệ như thế nào với Hạ Tử Trọng.
“Anh ta khi nào trở về? Tôi vào chờ anh ấy.” Kìm nén bực bội, Hứa Lỵ Lỵ đang muốn đi vào.
“Xin lỗi, trong nhà chỉ có một mình tôi, cô vào e là không tiện…” Phương Hách áy náy cười, tay lại kiên định giữ chặt cửa. Cô ta một bụng hỏa khí, có trời mới biết để cô ta di vào có thể gây phiền phức cho học trưởng hay không chứ?
“Cậu nghĩ cậu là ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-trong-quy-vu-hach/186254/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.