“Em biết… làm cơm không?”
“A? Dạ biết!” Phương Hách vì làm công kiếm tiền học phí, nên thường xuyên phải đi phụ bếp trong nhà hàng, bình thường cậu cũng làm cơm ăn, cho nên trù nghệ không tệ, không đúng, phải nói là tương đối khá!
“Tốt lắm, vậy bình thường em phụ trách nấu cơm, giúp anh nhận đồ, chờ qua nửa tháng này… Đến giữa tháng ba em hãy đi tìm việc làm, sau khi tìm được rồi nói tới tiền thuê nhà sau.” Ngày mùng 1 tháng 3 tận thế đã đến, đừng nói tiền thuê nhà, ngay cả vàng cũng không có người nào thèm nhìn đến huống chi là tiền giấy?
“A? Vâng… Thật tốt, cảm ơn học trưởng!” Phương Hách cho rằng Hạ Tử Trọng vì chiếu cố chăm sóc mình, mới cố ý nói như vậy, trong lòng không ngăn nổi nhảy nhót vui mừng.
Giúp Phương Hách cất đồ vào phòng khách, nhà Hạ Tử Trọng không thiếu đệm chăn, hai người hôm nay đi siêu thị còn tiện thể mua một ít, mà lúc này trong nhà có thứ dùng được, đương nhiên không cần thiết cần phải mở đồ mới ra dùng.
Giúp cậu cất đồ vào chỗ hợp lý, nhìn cậu chỉ có mấy bộ quần áo trong tủ, Hạ Tử Trọng ngẫm lại, nói với cậu: “Em trước đi tắm đi, nghỉ ngơi một chút, xem còn thiếu cái gì, mấy ngày nay tranh thủ mua đủ hết.”
Phương Hách lấy quần áo để thay, ngoan ngoãn gật đầu với Hạ Tử Trọng, đi vào buồng tắm. Hạ Tử Trọng thừa dịp cậu không ở trong phòng, nhanh chóng bước tới tủ quần áo ở phòng khách, chuẩn bị giúp Phương Hách mua đồ… Khụ, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-trong-quy-vu-hach/186252/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.