Editor: Ken Le
Beta: Rosaline
Nghe Hạ Tử Trọng gọi ông ta là chú, Phương Chí Cường còn tưởng rằng hắn là bạn của Phương Hách, đối với việc Phương Hách mặc kệ ba mình như vậy thì chuẩn bị an ủi ông ta cộng thêm khuyên nhủ cậu, vội vàng đầy mặt cười nịnh nọt lấy lòng: “Khách khí, khách khí, ngài còn nhớ tôi không? Lần trước lúc ngài đến tôi có rót trà cho ngài.”
Biểu tình biến đổi thực nhanh, khiến Yên Nhạc đang ngồi bên cạnh nhịn không được “Phì phì” ra tiếng, Quách Binh thò tay xoa xoa tóc hắn, cùng người khác đầy mặt hứng trí dạt dào xem kịch vui – sau tận thế lâu như vậy, trong căn cứ bọn họ đã chứng kiến qua việc đổi con lấy đồ ăn. Phương Hách không trực tiếp cho ông ta một cước đã là khách khí.
“Nhớ rõ a, khó trách lúc ấy liền cảm thấy ông nhìn quen mắt như vậy.” Hạ Tử Trọng khóe miệng cong lên: “Chúng ta chắc cỡ hai mươi năm không gặp rồi.”
“A? Hai, hai mươi…” Phương Chí Cường có chút sững sờ, ông ta có gặp qua thanh niên này sao? Còn có, gần hai mươi năm? Hắn lúc ấy mới mấy tuổi?
“Tôi họ Hạ, Hạ Tử Trọng, ông của tôi ở F thị phía Bắc khu Tùng Hoa trong ngõ nhỏ.”
“A! A! Cháu của chú Hạ kế bên nhà!” Người nọ sửng sốt hơn nửa ngày mới nghĩ ra, chỉ vào Hạ Tử Trọng lớn tiếng, đột nhiên nghĩ tới cái gì: “Cậu, cậu chính là…” Nâng tay lại chỉ hướng Phương Hách: “Trung học, người kia…”
Hạ Tử Trọng da mặt thoáng động, hắn biết lúc Phương Hách học trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-trong-quy-vu-hach/1484532/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.