Sở Thiên nhướn mày liếc nhìn Tiêu Tử Nhiên một cái: “Anh không phải trông thấy được màu dị năng hay sao?”
Tiêu Tử Nhiên cười khổ: “Ngày trước là không biết khống chế, nên không có cách. Về sau dần dần thăng cấp, học được cách khống chế, trừ phi cố ý nhìn, nếu không thì vẫn nhìn thấy những hình ảnh như ngày thường mà thôi. Ai lại muốn suốt ngày nhìn một đám người màu sắc rực rỡ kia chứ?” Vẻ mặt hắn như thể không muốn nhớ lại.
“Hôm nay bởi vì cảm thấy nữ nhân này rất kì lạ, mới nhìn một cái, phát hiện ra là màu trắng, sau đó thì nhớ tới tập văn kiện.....”
Nhìn Tiêu Tử Nhiên, môi Sở Thiên giật vài phát, cuối cùng vẫn là không nói gì thêm, chỉ có điều vẻ mặt thì có chút giống một lời khó nói hết.
Tên bác sĩ nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Đúng rồi, cô gái kia mang đến tất cả đều là dị năng giả. Kỳ lạ nhất chính là cái tên Vệ Lí, màu sắc khá giống cậu, nhưng lại có chút khác biệt.” Hắn vuốt vuốt tay, thứ lỗi cho hắn dù sao hắn cũng chỉ là một bác sĩ không phải là họa sĩ, độ nhạy bén đối với màu sắc còn phải học hỏi thêm nhiều.
“Giống tôi sao?” Sở Thiên nhất thời tinh thần tỉnh táo: “Trong quá trình nói chuyện với hắn có cảm thấy khó chịu hay trí nhớ bị mất linh tinh các loại không?”
“Không có!” Tiêu Tử Nhiên trừng mắt nhìn Sở Thiên một cái, hắn biết Sở Thiên muốn hỏi cái gì, Vệ Lí cái tên này, cho dù hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-trong-hoach-tan-sinh/3270004/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.