Cho nên hai người lại tay nắm tay, đi xem vật tư chồng chất như núi kia.
Kỳ thật vật tư rất dễ thấy, đã bị Toàn Hiểu Vũ tùy tiện nhét vào trên bãi cỏ bên cạnh viện tử, thậm chí cũng không có cẩn thận để ý thu dọn qua.
Lúc này Sở Thiên càng thêm sâu sắc hiểu được, người này đối với việc này cực kỳ không quan tâm, xem ra, về sau ở phương diện quản lý sinh hoạt vẫn nên dựa vào bản thân.
Sở Thiên đứng một bên đánh giá vật tư chất đống không hề có kết cấu này, tự hỏi có nên chỉnh lý lại hay không, Toàn Hiểu Vũ tìm kiếm quần áo trong đống vật tư, cậu cũng không có da mặt dày như Sở Thiên.
Rất nhanh, Toàn Hiểu Vũ tìm thấy một bộ quần áo cho bản thân, còn cẩn thận giúp Sở Thiên tìm một bộ.
Sở Thiên chỉ cười nhìn cậu,, tiếp nhận quần áo, không có trêu chọc đùa giỡn cậu, tự mình không nhanh không chậm mặc vào.
“Không gian này vô cùng kì diệu, em làm sao mà có được?” Sở Thiên dù cho có ngốc cũng biết, này tuyệt đối không phải dị năng gì, khẳng định là thông qua phương thức khác để đạt được.
Khó được hiện tại hai người đều có tâm tình và thời gian thả lỏng như vậy, cho nên Toàn Hiểu Vũ liền lôi kéo Sở Thiên ngồi xuống ở bờ sông, nói về chuyện ngọc bội.
Trong câu chuyện này bao gồm cha cậu, đồ cổ, ngọc bội, cha con Lí gia, thậm chí còn có chút nhạc đệm ở công viên.
Đương nhiên, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-trong-hoach-tan-sinh/3269970/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.