Lí Nam ở ngoài cửa phòng ngồi hết hai tiếng đồng hồ, động cũng không có động qua. Căn cứ vào kinh nghiệm lần trước, nó biết có lẽ phải đợi tới buổi tối ngày hôm sau, thậm chí là ngày thứ ba. Bộ dáng khi vừa trở về của anh Hiểu Vũ thật đáng sợ, sắc mặt như màu than chì, hai mắt sung huyết, cực kỳ giống những quái vật ngoài kia.
Nhưng mà anh Hiểu Vũ không cho phép mình trị liệu cho anh ấy, mình thật sự là rất vô dụng, không có năng lực trợ giúp anh Hiểu Vũ, khi có chuyện xảy ra đều không thể giúp được gì. Nó đã mất ba ba, không thể tiếp tục mất đi anh Hiểu Vũ, nhưng mà, làm gì bây giờ? Nó có thể giúp cái gì? Lúc này Lí Nam thật hận tuổi mình quá nhỏ, hận bản thân không thể giúp được gì. Khi Toàn Hiểu Vũ thay đổi quần áo sạch sẽ, sinh cơ bừng bừng mở cửa thì nhìn thấy bộ dáng bất lực tự trách của Lí Nam.
“Tiểu Nam.” Toàn Hiểu Vũ gọi Lí Nam. Lí Nam ngẩng đầu lên, nhìn Toàn Hiểu Vũ. “Anh Hiểu Vũ, anh —-” Lí Nam hô một tiếng, còn nửa câu kia thì nghẹn ở trong cổ họng, nó vốn muốn hỏi ‘anh không sao chứ?’ nhưng nhìn thấy bộ dáng Toàn Hiểu Vũ sạch sẽ gọn gàng, hơn nữa tinh thần sáng láng, làm sao giống như là có chuyện gì. “Em sao lại ngồi xổm ở cửa, mau đứng lên.” Toàn Hiểu Vũ đi tới, kéo Lí Nam đứng dậy, còn thuận tay sờ sờ đầu nó.
“Em muốn ở chỗ này chờ anh ra, nếu anh ở trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-trong-hoach-tan-sinh/3269922/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.