Đoàn người Mộc Bác vừa xuống xe Cố Tây Minh liền ra đón: “Hoan nghênh Mộc thiếu, từ khi chia tay ở thành phố H tôi luôn chờ mong được gặp lại Mộc thiếu lần thứ hai, quả nhiên không phụ công sức của tôi, chúng ta lại gặp nhau.” 
Mộc Bác treo lên nụ cười khách sáo: “Có thể gặp Cố thiếu lần nữa Mộc Bác cũng thật vinh hạnh.” 
“Ha ha, Mộc thiếu quá khách khí rồi, trận đánh tối hôm qua chính là thiên đại thể diện cho người sống sót chúng ta. Cố thiếu luôn khen không dứt miệng đấy. Biết Mộc thiếu hôm nay tới, Cố thiếu dẫn chúng tôi ra đây xếp hàng hoan nghênh ngài.” Một đám người dựa vào thành phố H bên cạnh lấy lòng nói.  
“Này khiến Mộc Bác thụ sủng nhược kinh*, đối đầu người ngoài hành tinh, tất cả mọi người đều dốc sức, Mộc Bác chỉ may mắn hơn mà thôi, Cố thiếu quá coi trọng rồi.” (*: được sủng mà lo sợ) monganhlau.wordpress.com 
“Ha ha, tôi thật thưởng thức tính khiêm tốn của Mộc thiếu. Nhưng nếu đã đạt được vinh quang bằng chính năng lực của mình thì cứ thản nhiên tiếp nhận, điều này không có gì là không tốt cả. Chuyện tối hôm qua là một thắng lợi của chúng ta, mọi người cần phải xem đây là tấm gương mà học tập theo.” Cố Tây Minh một bộ giải quyết việc chung khiến đám người Dạ Húc nhướng mày. Loại thái độ đứng ở vị trí cấp lãnh đạo khen ngợi A Bác này thật sự không thành vấn đề? 
Mộc Bác vẻ mặt thản nhiên như cũ: “Tôi chỉ tận hết trách nhiệm mà thôi. Cố thiếu, chúng ta nên vào thương lượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-song-sinh-tu/1341329/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.