"Nhạc Nhạc?"
Tiêu Văn nhìn Ôn Nhạc cúi đầu, một bộ đã làm sai chuyện, đáng thương hề hề, trong lòng càng ngày càng lo lắng, ngày thường tuy rằng không phái người giám thị mỗi tiếng nói mỗi cử động của Ôn Nhạc, nhưng đại thể làm cái gì anh vẫn biết đến.
Khoảng thời gian trước cũng không phát sự tình gì, như thế nào sẽ đột nhiên thiếu tiền? Chẳng lẽ...... Có người xấu xúi giục Ôn Nhạc học hư?
Học hư...... Lại cần đến một số lớn tiền tài...... Đánh bạc? Không thể, Ôn Nhạc căn bản không có cùng người tụ tập đánh bạc, hơn nữa Ôn Nhạc rất xem trọng công ty mà cha mẹ cậu để lại, không có khả năng vừa mới bắt đầu đánh bạc liền đem công ty bán đi!
Chẳng lẽ là......
Tiêu Văn càng nghĩ càng kinh hãi.
"Nhạc Nhạc? Có người cho em...... Ma túy?"
Ôn Nhạc bỗng nhiên ngẩng đầu, mặt đầy hắc tuyến.
Người người đều biết Ôn Nhạc cậu là người Tiêu Văn che chở? Cho cậu ma túy? Chán sống rồi?!
Tiêu Văn nhìn biểu tình Ôn Nhạc liền biết chính mình đã đoán sai, có chút xấu hổ, đồng thời cũng âm thầm thả lỏng, chỉ cần không phải ma túy cái gì cũng có thể nói.
"Nhạc Nhạc, nói cho anh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Ôn Nhạc cũng không muốn Tiêu Văn lại đoán mò, châm chước nửa ngày, mới chậm rãi mở miệng.
"Tiêu Văn, anh tin em không?"
Tiêu Văn gật đầu, đương nhiên trả lời: "Tin, Nhạc Nhạc, anh như thế nào sẽ không tin em!"
Ôn Nhạc cũng ngồi thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-on-nhac/2834259/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.