“Các anh bình thường làm nhiệm vụ là gì? Đều là đi sưu tập vật tư?” Tề Duyệt giống như lão mụ tử (người mẹ già) hỏi đủ thứ.
“n.” Lâm Vũ Trạch tiến đến bên cạnh Tề Duyệt, mắt nhìn chằm chằm động tác của Tề Duyệt, thấp giọng trả lời.
Tề Duyệt cũng không để ý, trong ấn tượng của cậu Lâm Vũ Trạch chính là một người kiệm lời, cậu tiếp tục hỏi Lâm Vũ Trạch, “Anh thích ăn món gì? Tôi làm cho anh ăn.” Miệng vừa nói, động tác trên tay cũng không đình chỉ, cải thìa để vài ngày chưa dùng đã có vài chỗ héo, cậu liền đem những chỗ héo đó vặt bỏ.
Lâm Vũ Trạch không trả lời, ánh mắt nhìn chằm chằm tay Tề Duyệt, bàn tay thô to giống đa số nam nhân, màu da khỏe mạnh, ngón tay thon dài, dị thường linh hoạt.
Vươn tay tiến lên, một tay đem bàn tay nhỏ nhắn của cậu nắm lấy, anh kề sát người, đem Tề Duyệt ôm vào trong ngực, tay kia thì để trên eo đối phương.
Tề Duyệt tuy rằng đã trưởng thành hơn, hiện nay cũng cao tới 1m8, nhưng vẫn như cũ thấp hơn Lâm Vũ Trạch nửa cái đầu. Cậu không dám lộn xộn, bàn tay đang nấu ăn cũng cương cứng, tim bùm bùm mà nhảy loạn.
Nắm chặt tay Tề Duyệt, Lâm Vũ Trạch siết chặt cậu, hai người gắt gao dán vào nhau. Môi anh kề sát bên tai Tề Duyệt, nhẹ giọng hỏi: “Muốn ăn cái gì cũng được sao?”
Tề Duyệt thậm chí có thể cảm giác được đôi môi mềm mại của đối phương đụng vào vành tai cậu, lắp bắp trả lời: “n, đương….đương….đương nhiên.”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-dao-hoa-trai/1340548/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.