Tâm tình buộc chặt của Tề Duyệt rốt cuộc thả lỏng, bắt đầu vì bản thân mà tính toán, này, thoạt nhìn cũng không tốt để ở chung nha, nhiều người như vậy, tuy đã lên được xe nhưng nếu vạn nhất chọc lão đại mất hứng thì có thể đem cậu đuổi đi không? Vậy cậu phải làm sao bây giờ đây? Sầu…
Hàn Phi. Hàn Phi. Tên này hảo quen tai a, cậu đã nghe qua ở đâu rồi? Rốt cuộc là đã nghe được ở đâu? Ai, cào cào tóc, thật sự nghĩ không ra…
Vừa nhìn ra bên ngoài, Tề Duyệt liền kinh ngạc: “Đây không phải là đường đi căn cứ S! Các anh nhầm đường rồi!”
Tề Duyệt quay đầu nhìn Hàn Phi. Đối phương tựa người qua một bên, không để ý đến cậu. Này..Cũng quá khinh người đi! Bực mình.
“Ai nói chúng ta đi căn cứ S?” Sơ Nhất đáp lời Tề Duyệt.
“Nếu không thì đi đâu?” Tề Duyệt khó hiểu hỏi: “Hiện nay ở tỉnh S lớn nhất chính là căn cứ S. Những địa phương khác chỉ là tiểu căn cứ.”
“Ai nói cho cậu biết phải đi đến tỉnh S?” Sơ Nhất xoay đầu đáp lời cậu.
Tiểu tử này như thế nào nhớ mãi không quên căn cứ S? Hàn Phi nghi hoặc.
“Thế chúng ta đi đâu?” Tề Duyệt tiếp tục truy vấn.
“Phía nam căn cứ L.”
…Thế mà lại đi căn cứ L. Vậy là lộ tuyến lúc này của cậu cùng với lần đầu tiên trọng sinh giống nhau, bất quá thời điểm hiện tại so với trước kia sớm hơn hai tháng, không biết lần này có đụng độ Liễu Nguyệt hay không? Tề Duyệt vì chính mình mà bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-dao-hoa-trai/1340505/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.