Vì vậy, khi Lão Trịnh nói rằng bên kia có thứ gì đó còn sống, hắn mới giật mình đến vậy, nếu là vật sống thì chỉ có thể là động vật hoặc con người.
Cố Thần trầm ngâm một chút, quay đầu lại đem ánh mắt bắn về phía Lãnh Túc. Lúc này, y đang nhíu mày lâm vào suy tư.
Bây giờ Cố Thần kỳ thật rất muốn nói: Nếu đã chạy tới đây vậy thì tiến lên thử xem, vạn nhất thật sự cứu được người, cũng coi như chúng ta đã làm được một chuyện tốt! Bất quá trong đội ngũ này, Lãnh Túc mới là đội trưởng, hắn nhiều nhất chỉ tính là người nhà đi ké, cho nên hắn không dám mở miệng nói, chỉ đành im lặng nuốt xuống.
Một lúc sau, Lãnh Túc mới mở miệng phân phó: "Thần thần, Tiểu Đặng Tử, hai người ở lại đây canh chừng, trốn cho kỹ. Lôi cùng ta sẽ đi hấp dẫn lực chú ý của tang thi, những người còn lại đi theo Lão Trịnh tìm kiếm tung tích người sống. Nếu phát hiện ra, lập tức dẫn những người đó về đây, nếu không có, các ngươi liền xuống dưới hỗ trợ, tiêu diệt đám tang thi này."
"Rõ." Mọi người sôi nổi trả lời, biểu tình nghiêm túc. Chỉ riêng Cố Thần cả mặt đều nhăn thành một đoàn, phản đối hô: "Ta cự tuyệt."
Lãnh Túc bất đắc dĩ nhẹ giọng trấn an hắn: "Nghe lời, đừng nháo."
Cố Thần bĩu môi: "Ta mới không nháo, ngươi có phải hay không thật sự đem ta trở thành thư sinh trói gà không chặt? Ngươi đừng quên, ta cũng là dị năng giả! Tóm lại, lão tử đây không hài lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-chua-khoi-he-thong/3878623/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.