Đến bữa trưa, nhìn thức ăn trên bàn, Đường Hạo và Lục Hỉ Nhi không giống được vẻ kinh ngạc.
Trên bàn bày đầy bò xào khoai tây, sườn xào chua ngọt, thịt bò cuộn, lạp xưởng, rau xanh tươi mới.
Thế nhưng đã đến tận thế rồi.
Đặc biệt là màu sắc và mùi hương của chúng, thật sự không ngờ khả năng nấu nước của anh trai tiểu Tinh lại tốt như vậy.
Lục Hỉ Nhi không ngừng nuốt nước bọt, cảm thấy dạ dày mình đói vô cùng.
Tô Tử Tinh còn đưa cho mỗi người một ly nước hoa quả, không hề giống như đang tận thế mà như là một buổi liên hoan bình thường ngày cuối tuần.
Nếu không phải bên ngoài thường thường nghe thấy tiếng kêu thảm thiết thì Đường Hạo còn nghi ngờ mình đã thoát khỏi tận thế.
Tô Tử Tinh chạy vào bên, dưới ánh mắt ôn nhu của ăn trai ăn vụng một quả rau, giống một con hamster nhỏ tham ăn, cắn từng miếng nhỏ.
Bùi Tu Minh gõ nhẹ lên mũi cậu, ngón tay nhẹ nhàng đưa xuống, lau đi nước rau trên môi cậu, rồi vẻ mặt bình tĩnh liếm sạch, khẽ cười, "Sao giống như một con mèo nhỏ ăn vụng thế này."
Tô Tử Tinh đỏ bừng hai má, "Anh giúp em lau nước dâu là được rồi, sao lại còn liếm nữa chứ..."
Bùi Tu Minh cúi đầu nhìn cậu, hai tay ôm cậu, đem cậu giam trong lòng ngực, một bên chân giữ chặt chân cậu.
Tô Tử Tinh vừa mất tự nhiên vừa khẩn trương, lắp bắp nói, "Anh làm gì vậy?"
"Tiểu Tinh lớn rồi? Khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-ca-ca-tro-lai/2419760/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.