Ngày nào Tô Tử Tinh cũng phải tắm rửa, dù là tận thế cũng không bỏ được thói quen này. Ở trong tận thế, người ta phải no cơm ăn áo mặc còn cậu lại giữ cái thói quen cao quý như vậy tất cả đều là nhờ Bùi Tu Minh yêu thương.
Tô Tử Tinh rất ít khi nghĩ rằng nước ở đâu tới, làm sao đun nóng được.
Cậu thở hổn hển xách thùng nước vào nhà tắm, xong rồi.
Nước nóng khiến nhà tắm phủ một lớp sương mỏng, thân thể cậu như ẩn như hiện sau lớp sương đó.
Bùi Tu Minh vừa ung dung bóc vải vừa nhìn chăm chú vào bóng dáng sau cửa, ánh mắt hơi tối xuống.
Từ trước tới nay, mỗi khi đi tắm Tô Tử Tinh đều phải quên cái này quên cái kia. Hôm nay cậu lại quên quần lót nên chỉ tùy tiện quấn khăn đi ra ngoài.
Hai chân ướt nước, mỗi bước đi đều để lại vệt nước trên sàn.
Mái tóc thanh niên nhỏ nước, dọc theo khuôn mặt chảy xuống, lướt qua cần cổ trắng nõn, trượt xuống rồi dừng trên cái khăn ngang hông.
Cả người cậu đều là hơi nước, cả người giống như một loại trái cây non mềm. Khuôn mặt vì vừa tắm xong nên đỏ ửng, nhìn qua vô cùng ngon miệng.
Tô Tử Tinh ngồi xổm trước mặt anh trai, làm nũng nói, "Anh, anh giúp em lau tóc đi, lần nào lau cũng rất mỏi tay."
Cậu ngửa đầu lên nhìn anh trai mình, lộ ra vẻ ngoan ngoãn và tín nhiệm.
Bùi Tu Minh nhìn cậu, nhẹ nhàng cong miệng, cả cửa sổ và cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-trong-sinh-chi-ca-ca-tro-lai/2419746/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.