Hứa Kình thu được tổng cộng 15, 2 cân thạch hộc, 27 cân rễ khỉ, 33 cân cỏ linh chi hoang dã, 16 cân kim quả lãm hoang dã. Ngoài ra, còn có một số dược liệu như: Điền thất, bạch chỉ, mạch môn, đương quy và từ trường khanh.
Sau khi hệ thống kiểm tra đo lường xong, Hứa Kình lần lượt ghi nhớ lại thật tốt, sau đó cùng mọi người thỏa thuận với nhau rằng qua tết sẽ bán dược liệu sẽ thanh toán tiền cho họ.
Lương Thành là trưởng khu Nhân Nguyên khi thấy bọn họ mua bán lớn như vậy, ông đích thân đi cùng vài người lớn tuổi có uy tín đứng ra làm chứng cho Hứa Kình và mọi người, trong giấy cam kết đã ký trong đó ghi rõ số lượng dược liệu hai bên mua bán và số tiền.
Hứa Kình không phải không có tiền, mà chỉ là không muốn mọi người để ý đến mình mà thôi. Hắn hiện tại còn nhỏ và đang sống một mình, nên cần phải đề phòng một số người có tâm địa xấu xa chú ý đến mình. "
Tề Vân Chi luôn ở bên cạnh nên Hứa Kình cũng không sợ, nhưng hắn cũng không muốn năm mới lại đưa đến thêm nhiều rắc rối.
Gắn lợi ích của toàn bộ khu sinh sống với hắn theo cách này, thì đến lúc đó họ sẽ sẵn sàng giúp đỡ nếu có bất cứ việc gì xảy ra. Khi hắn làm ruộng có thắc mắc cần hỏi hay cần chú ý việc gì sẽ được mọi người nhắc nhở và chỉ điểm, như mùa xuân trong cần chú ý khi nào thì bón phân, khi nào cần phun thuốc.. Chưa từng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-toi-dua-vao-ban-trai-de-lam-giau/1060881/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.