Hứa Kình đứng im tại chỗ ngây người nhìn hệ thống.
Tề Vân Chi hồi lâu không thấy động tĩnh, liền nghi hoặc nhìn vào mắt hắn.
Hứa Kình nhìn khuôn mặt tuấn tú của Tề Vân Chi gần trong gang tấc, không nhịn được vươn tay nắm lấy hắn cắn răng nói: "Anh Tề đừng lo lắng, em nhất định sẽ kiếm tích phân chữa khỏi bệnh cho anh sớm nhất có thể."
Không phải là ba ngàn tích phân sao? Hắn không tin vì tích phân mà có thể làm khó mình được.
Tề Vân Chi không biết có nghe hiểu hay không, đang yên lặng nhìn bỗng nhiên duỗi tay sờ đầu hắn "Đừng buồn."
"Em không buồn." Hứa Kình cười với hắn, trong lòng đã có kế hoạch.
Điều quan trọng nhất đối với hắn bây giờ là phải được tự do hoạt động, nếu đã ở trong nhà họ Lương dù có ra ngoài nửa ngày cũng phải báo cáo, chỉ khi nào được đồng ý mới có thể ra ngoài nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy không đủ hắn đi tìm kiếm tích phân.
Muốn tách ra khỏi nhà họ Lương cần phải tìm cách mới được.
Hứa Kình đã có kế hoạch trong lòng, ngày trước hắn còn hành động để lại đường lui cho bản thân. Bây giờ thì không được, hắn phải tìm cách kiếm đủ tích phân để Tề Vân Chi khôi phục lại như bình thường.
Hứa Kình mặc dù không biết cụ thể lai lịch của Tề Vân Chi, nhưng tuyệt đối không phải giống như người bình thường.
Một người lớn lên vừa đẹp trai vừa có kỹ năng xuất chúng như vậy, nhưng cả người cứ mơ màng mà trôi dạt đến nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-toi-dua-vao-ban-trai-de-lam-giau/1060866/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.