Trước lúc rời đi, cô tìm khắp nơi vật tư có thể sử dụng. Lúc lũ lụt dâng lên mang đến rất nhiều thứ lộn xộn bị tầng băng đông cứng hơn hai năm, có loại còn dùng được có loại không, cần phải chọn lựa một phen.
Mặc dù nước rất bẩn đầy vi khuẩn nhưng cô không có lựa chọn khác. Đúng lúc đó, cô gặp được một người không hề nghĩ đến, đó là chồng bạn thân Trịnh Manh của cô, Đỗ Kiệt.
Đỗ Kiệt và người cướp nhà của cô trò chuyện vui vẻ, nhìn qua có vẻ thân thiết. Đỗ Kiệt nói: "Anh họ, Manh Manh nhà em nói không sai chứ. Đừng nhìn ngôi nhà này cũ kỹ, nhưng chất lượng tốt, bị lũ lụt mà còn rất đẹp."
Kiều Thanh Thanh nghe gã ta nói câu đó như bị sét đánh.
"Đúng rồi, người phụ nữ kia không đi, cả tháng nay vẫn ở dưới lầu."
"Không phải chứ anh họ, Kiều Thanh Thanh là người đẹp đấy, anh nỡ để cô ta đi à."
"Đi rồi, anh không phải người xấu thật. Nếu không phải nhà bị đông cứng hỏng mất, tầng băng vừa tan đã sập thì anh sẽ không làm chuyện thất đức này đâu."
"Ha ha anh họ, anh không muốn thì cho em đi, anh biết bây giờ cô ta ở đâu không."
"Bây giờ là lúc nào rồi cậu còn trăng hoa nữa, muốn chết à. Haiz, ở bên kia, hình như cô ta muốn đi, mấy hôm nay liên tục tìm đồ. Đồ trong nước lũ có gì tốt chứ, bị ngâm hỏng cả rồi."
Trước khi Đỗ Kiệt nhìn qua, Kiều Thanh Thanh đã co cẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-thien-tai-can-quet/2509892/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.