Việc bán đồ cổ vô cùng thuận lợi.
Tuy rằng bị ép giá nhưng Hạ Hoa không so đo. Cô biết mình cần tiền gấp, bản thân lại không có kinh nghiệm buôn bán, vậy nên vơ được đồng nào hay đồng đấy.
Phần lớn số tiền Hạ Hoa chuyển cho Dương Chí, số nhỏ cô giữ lấy để tiêu.
Suốt mấy ngày trời cả hai người đều bận rộn, hầu như chỉ liên lạc qua điện thoại. Dương Chí thì thu mua lương thực, quần áo. Cậu còn gọi người tới xới tung cái vườn hoa mẹ kế dày công chăm sóc để lấy đất sau này trồng rau.
Điều khiến cậu đau đầu nhất là vấn đề nước uống.
Kiếp trước đi theo đội lão Trần, trong đội có dị năng hệ thủy nên nước không hiếm. Chưa kể ngôi làng họ đóng trại có giếng nước sạch, dùng nước khá thoải mái.
Hiện tại chỉ có hai bọn người họ, dị năng hệ mộc và dị năng hệ sức mạnh, không có cách nào tạo nước cả.
Tận thế không đến mức tất cả nguồn nước đều bị ô nhiễm. Nhưng kiếm được nước sạch chả dễ dàng gì. Ví dụ con sông gần nhà cậu, bị dịch từ động thực vật biến dị hoà vào nước làm ảnh hưởng cả dòng sông, có cho thêm tiền cậu cũng không dám dùng.
Mua máy lọc nước cũng không khả thi, có ai đảm bảo công nghệ bây giờ tinh lọc được độc biến dị?
Suy nghĩ mãi cậu đành gọi người cọ rửa bể bơi ngoài trời, bơm đầy nước sạch rồi đậy lại. Chỉ cầu trời khi tận thế không xuất hiện chuyện gì làm hỏng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-song-trung-sinh/2557556/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.