Buổi sáng, Dương Chí đứng chờ dưới sân đúng giờ.
Không ngoài dự đoán, Sơ Nguyệt xuất hiện muộn nhất, miệng làu bàu không có bộ nào phù hợp với mình.
Quần áo của bọn Lưu Đại Bảo đều là Hạ Hoa lấy bên ngoài về, cô chỉ áng chừng dáng người mà nhặt nên không có nhiều lựa chọn lắm.
Dương Chí nhìn ba người một lượt.
Tinh thần cả đám đều ổn.
Cậu đưa cho hai cô gái hai con dao vừa tay.
"Cầm chắc vào, đúng, cầm như thế."
Bọn họ bắt đầu chạy bộ quanh khu biệt thự.
Rèn luyện thể lực, dạy cách cầm dao, vung dao.
Riêng Lưu Đại Bảo phải dọn dẹp một căn nhà zombie, trong lúc cậu ta chém giết, Dương Chí sẽ giảng về cách kết liễu zombie, làm thế nào để moi tinh hạch. Thậm chí cậu còn yêu cầu mỗi cô gái đều phải tự moi một viên tinh hạch zombie.
Cuối ngày trừ Dương Chí ra, ai cũng trông phờ phạc. Lưu Ninh, Sơ Nguyệt nôn ra cả mật xanh mật vàng.
Bữa tối món thịt bị thừa, Hạ Hoa không khách khí gắp hết vào bát mình ăn vã.
Cô cảm thấy khởi đầu như vậy còn nhẹ nhàng chán, kiếp trước cô sụt mấy cân, Dương Chí thì không dám ăn thịt nhiều ngày, kết quả nhà chỉ còn thịt. Để có sức tiếp tục giết zombie, hai người vẫn phải cắn răng chịu đựng cảm giác ghê tởm mà nuốt.
Trải qua hết rồi sẽ không còn biết kén chọn nữa.
Tiềm năng của con người là vô hạn, chưa đến đường cùng mạt lộ chưa thể nói "không thể".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-song-trung-sinh/2557532/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.