Không khí giữa Hạ Hoa và Sơ Nguyệt thay đổi rõ rệt.
Dễ nhận thấy nhất là khi Sơ Nguyệt kể chuyện, Hạ Hoa ngẫu nhiên sẽ hơi mỉm cười. Dần dần Sơ Nguyệt không sợ Hạ Hoa nữa, thậm chí cô bé còn đến gần cô hỏi chuyện.
Đối với sự thay đổi này, Lưu Đại Bảo khăng khăng do Dương Chí nhúng tay vào.
Lưu Ninh không cho là vậy, cô bé nói Hạ Hoa bên ngoài khó gần bên trong rất tốt, lúc nào cũng nhận việc nguy hiểm nhất, luôn gánh vác trách nhiệm dẫn đầu.
Còn Sơ Nguyệt tính tình tiểu thư phách lối nhưng không xấu, một người sinh ra đã hưởng thụ cuộc sống tươi đẹp dĩ nhiên không thể chấp nhận hiện đảo lộn ngay được.
Chỉ cần để cô ấy điều chỉnh trạng thái, tự khắc hai người sẽ hoà hoãn.
Lưu Đại Bảo: "Thế anh thì sao? Sao chị ấy chưa bao giờ cười với anh? Ngày nào cũng nhìn với ánh mắt không vừa ý!"
Lưu Ninh: "Do anh mập!"
Lưu Đại Bảo: "..."
Huhu, cậu đã cố lắm rồi mà, không giảm được 15 cân đâu phải lỗi của cậu.
Nhìn hai anh em họ chí choé, Dương Chí can ngăn: "Thôi nào, Đại Bảo vẫn đang xuống cân mà, Hoa nói thế thôi chứ không bắt đúng 75 cân đâu."
"Huhu, Tiểu Chí, cậu đúng là bạn tốt nhất của mình!" Lưu Đại Bảo cảm động khua tay. "Hay cậu bảo chị Hoa đối tốt với mình đi."
Dương Chí thở dài: "Cậu thì không được đâu."
Lưu Đại Bảo: "Vì sao?"
Dương Chí: "Vì cậu ngốc!"
Lưu Đại Ngốc: "..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-song-trung-sinh/2557528/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.