Tuy vậy Hạ Hoa không nằm luôn, cô lăn vòng, tiếp tục giữ khoảng cách với Liễu Đại Ngưu.
Mặt cô đau khủng khiếp, may sao cô kịp vận dị năng nên không vỡ xương. Cái cây thì đập trúng đùi, nhẹ hơn cú đấm nên cô vẫn di chuyển được.
Như đã nói, cô tự tin mình chịu được ba đấm dị năng sức mạnh. Đây là một.
Bình tĩnh nào, cô tự nhủ. Gã đàn ông trước mặt không phải loại người to não nhỏ, hấp tấp dễ bị giết ngược lắm.
Hít một hơi thật sâu, cô bình ổn tâm trạng, di chuyển vài bước tìm điểm tấn công, đồng thời kiểm tra chân mình.
Bên kia, Liễu Đại Ngưu sửng sốt mất mấy giây. Nói không ngoa thì khi vào làng hắn đã đấm bể sọ những người nhiễm bệnh đấy! Thế mà cô gái trước mặt này ăn trọn một đấm xong vẫn có thể lập tức bật dậy, di chuyển như thể nhiêu đó chưa xi nhê gì.
Khi hắn phản ứng lại thì Hạ Hoa đã cài dao vào thắt lưng, cô muốn dùng tốc độ đối phó với tên đàn ông này nên quyết định đánh tay không.
Nực cười! Liễu Đại Ngưu nghĩ. Tay cô có dao tôi còn có nửa điểm dè chừng, chứ đấm tay đôi tôi dốc toàn lực đấm cho cô thành bao thịt mất!
Ấy thế nhưng khi Hạ Hoa vụt tới gần, đấm móc trúng quai hàm hắn, Liễu Đại Ngưu không khỏi kinh ngạc. Lực đấm mạnh hơn hẳn một cô gái luyện võ, tốc độ quá nhanh, dù không thể mạnh bằng hắn hay không nhanh đến nỗi không kịp nhìn thấy, hắn vẫn ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-song-trung-sinh/2557513/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.