Sau một đêm nghỉ ngơi hai người liền thu thập chuẩn bị lên đường
Vật tư đã thu thập khá nhiều Lạc Cầm bây giờ muốn trở về thủ đô tìm gia đình, Doanh Uyên thì có chút mờ mịt không biết nên đi về đâu liên lựa chọn theo Lạc Cầm
Hai người thu nhập liền rời tiệm bánh ngọt, vì chiếc xe hôm qua đã hỏng nên hai người chỉ có thể đi bộ, may mắn thì có thể kiếm được chiếc mới
Hai người đi đi bao lâu thì tiểu hài tử lớn ôm tiểu hài tử nhỏ bám theo bấy lâu
Lạc Cầm vẫn có chút để tâm đến hai đứa nhỏ, nhưng giờ đến bản thân cô ấy còn không lo được
" Nhóc còn muốn đi theo bọn ta đến bao giờ? " Doanh Uyên đứng lại nhìn đứa trẻ
" Chị.... Chị.... Chị thu nhận bọn em có được không? cái gì em cũng làm được chị chỉ cần cho em một mẩu bánh mình với ít nước thôi " đứa trẻ thành khẩn nhìn hai cô
" Vậy còn em nhóc?"
" Em của em không ăn nhiều đâu " nghe thấy cô nhắc đến em mình thằng bé ôm chặt đứa nhỏ
" Nó còn quá nhỏ! Nhóc nhìn lại mình như thế có thể bảo vệ được nó sao! Nhóc mang theo nó chính là bùa đòi mạng! Nếu bây giờ nhóc vứt nó đi ta sẽ mang theo nhóc! " Doanh Uyên nhìn chằm chằm đứa bé trai
Nó nghe thấy cô nói thế càng ôm chặt đứa nhỏ trong lòng hơn, đây là người thân duy nhất của nó, ba mẹ nó vì mạt thế đến mà vứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-quy-nhan-doanh-uyen/2819380/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.