" chị! Vừa rồi thân ảnh ấy là quỷ sao? " Lạc Cầm cũng nhìn thấy người đấy biến mất nhưng không ai nhìn thấy, hơi thở ấy không giống họ, của quỷ những xen lẫn sự tà ác.
" Ác linh ".
" Ác... Ác linh! Là ác linh nguy hiểm cấp s mọi người nói sao?" Ác linh theo đánh giá của đồng nghiệp đấy chính là sự nguy hiểm cấp s, là sự tồn tại nguy hiểm hơn cả lệ quỷ, thứ mà quỷ nhân không muốn chạm mặt nhất.
" Không! Con này còn nguy hiểm hơn, Cô không phải đối thủ của nó, Nếu gặp phải thì tốt nhất cô nên chạy " con này chính là chạy ra từ tầng thứ mười tám địa ngục, cô cứ nghĩ nó chết rồi cơ, thế mà nó còn sống, lần này thì phiền rồi.
Mà kẻ tống con ác linh đấy vào tầng địa ngục thứ mười tám là cô.
Phiền phức lại tìm đến rồi.
Được rồi, Còn một cái phiền phức chưa giải quyết, Ta không tìm phiền phức nhưng phiền phức luôn tìm đến ta.
Haizzzz! Cuộc sống thật khó khăn!
.....
Hiện tại ba bên đối lập đánh giá, giằng co trong im lặng.
" Chị "
Một chữ chị phá vỡ bầu không khí im lặng quỷ dị.
Vũ An ôm chặt em gái trong lòng, cổ áo bị một tên to con xách lên, khuôn mặt đỏ bừng vì nghẹn thở, ánh mắt sợ hãi, chân tay run rẩy sợ hãi.
Nhìn đến hai đứa trẻ trâu nhà mình bị đối xử như thế, tâm trạng bị phiền phức tìm đến đã không tốt, giờ liền tụt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-quy-nhan-doanh-uyen/2819376/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.