" Hú "
Một tiếng sói hú vọng lại từ trong rừng, tiếng hú dường như phát động tấn công đám sói trên bãi đất trống bắt đầu tấn công đám bọ cạp roi hình cầu.
Tần Thiệu thiệu cũng không thể thoát khỏi sự tấn công của bầy sói.
Hầy....
Cuối cùng cũng suất hiện.
Doanh Uyên nhún nhẹ người liền biến mất trên cây, tiếp sau đó là tiếng gào thảm thiết của sói từ trong rừng vọng ra, tiếng kêu thảm thiết kết thúc bầy sói cũng ngừng tấn công.
Mất đi sói đầu đàn đàn sói liền trở lên hoảng loạn bỏ chạy, Tần Thiệu cũng được đàn sói buông tha.
Tần Thiệu nhíu mày thở dốc, dị năng của hắn bây giờ quá yếu, có mấy con sói biến dị cũng đánh không nổi.
" Dị năng của anh cũng không tồi" Doanh Uyên từ trong lùm cây đi ra.
" cô cũng thế"
" Quá khen "
Tần Thiệu: "..." Ai thèm khen cô.
Doanh Uyên bước thẳng đến chỗ bọ cạp lúc trước đó ở, đám bọ cạp bị đàn sói cắn chết không ít nằm la liệt trên đất, nhưng vẫn còn một số con bán chặt vào nhau không buông.
Doanh Uyên phất tay đám bọ cạp còn sót lại chìm trong biển lửa, có lẽ vì nóng chúng nó liền buông nhau ra Doanh Uyên liền nhìn rõ thứ thứ chúng nó bảo vệ là một quả trứng.
Nhưng tiếc là trứng bị Doanh Uyên nướng chín.
Trong quả trứng Doanh Uyên thu được một viên tinh hạch màu trắng to bằng đầu ngón tay út.
" Cho anh " Doanh Uyên thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-quy-nhan-doanh-uyen/2819361/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.