“Đến, Đoạn Ái Đoạn Nãi.” Thương Viêm nhìn xuống căn cứ W, từ trên không có thể thấy bức tường vây cao cao, khác với căn cứ B, dọc đường đi lãng đãng rất nhiều tang thi. Nhưng càng tới gần thì số lượng tang thi cũng càng ít, cách căn cứ W một km chỉ còn khoảng một hai con, có vẻ rất trơ trọi.
“Viêm ca à, anh phải cẩn thận đó.” Đoạn Ái lo lắng mà dặn dò Thương Viêm, tuy rằng trong lời đồn Thương Viêm rất là mạnh, còn có song hệ dị năng - chữa khỏi và không gian, nhưng đối với cô nhóc thì dị năng như Thương Viêm tốt nhất nên đứng đằng sau được người ta bảo vệ.
“Được rồi, nếu Viêm ca mà xuống tay thì ngay cả chúng ta cũng không thể địch lại.” Đoạn Nãi kéo Đoạn Ái lại không cho cô nhóc lải nhải, “Nói nhiều một lát sẽ biến thành bà cụ non đó.” Đoạn Ái bĩu môi thì thầm, cô đây là đang lo lắng mà.
“Bất quá, Viêm ca. Chúng ta thật sự có thể quậy lớn chuyện?” Đoạn Nãi nghiêng đầu quan sát kiến trúc của căn cứ W, nhóc có thể nhìn ra được Thương Viêm rất đề phòng nơi này.
“Đúng, càng lớn chuyện thì càng tiêu trừ được nghi ngờ, nếu Thương Viêm bị bắt đi, người căn cứ B sao có thể không nóng vội.” Thương Viêm thưởng cho nhóc cái gật đầu, sau đó quay sang tìm địa điểm để đáp xuống.
“Vậy, không có vấn đề gì.” Đoạn Ái nháy mắt mấy cái, lộ ra nụ cười đáng yêu. Thương Viêm cảm thán một chút rồi gật đầu, cô nhóc có khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-phan-phai-he-thong-mat-the-he-thong-cua-nhan-vat-phan-dien/1340674/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.