Tuy rằng Lưu Sở Thiên thực không muốn thừa nhận cái tên gia hỏa hiện giờ trở nên thông minh lại có chút ác liệt này, nhưng không gian của cậu ta đích thật là hữu dụng vô cùng, trong mắt cũng nhiều thêm một chút chờ mong.
Mà Lâm Lăng thì càng không cần phải nói, tinh quang trong hai mắt đang nói cho những người khác biết anh đang tính toán đến những ích lợi mà Thương Viêm có thể mang đến.
Bất luận là thời điểm gì, con người cũng không có khả năng sinh tồn nếu thiếu thức ăn, đồng thời con người còn có khuynh hướng cướp đoạt, hiện tại đặt trong không gian vừa an toàn lại tiện nghi.
“Tiểu Mạc, sau này vất vả cho cậu~” Lâm Lăng đột nhiên trở nên hòa ái dễ gần, Thương Viêm có cảm giác mình nhất định là đang mơ.
“Không gian của cậu còn nhiều hay ít?” Giọng điệu Lưu Sở Thiên lập tức trở nên không chút khách sáo, làm cho Thương Viêm thiếu chút nữa sặc nước miếng của chính mình. Hai người này không phải lòng phòng bị rất lớn hay sao? Vì lý do gì mà dễ dàng tin tưởng cậu như vậy, loại tiết tấu muốn giao cho cậu bảo tồn hết tất cả vật tư là như thế nào đây?
“Đại khái là gấp hai lần phòng này.” Tuy rằng Thương Viêm nghĩ như thế, nhưng vẫn trả lời vấn đề của Lưu Sở Thiên. Chỉnh lý của Hệ thống khiến cho không gian của cậu dư ra được một chút, đương nhiên hiện tại cu li hệ thống vẫn còn đang chỉnh lý.
Ánh mắt của Lưu Sở Thiên và Lâm Lăng cùng lúc lòe lòe tỏa sáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-phan-phai-he-thong-mat-the-he-thong-cua-nhan-vat-phan-dien/1340611/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.