Năm ngày sau, tôi cùng với bốn thành viên còn lại của mình chuẩn bị tiến vào thành phố chết. Biết sao là bốn không, bởi vì cô bé tang thi Dương Ninh Nhi quyết định gia nhập vào đội chúng tôi, trên hành trình cứu người yêu của cô bé. Ổi! Câu chuyện thật cảm động làm sao.
"Mọi người đeo mặt nạ phòng độc vào đi! Địa điểm lần này là thành phố bị nhiễm chất phóng xạ."
Tôi vừa nói vừa lấy từ không gian ra mặt nạ phòng độc ném qua cho mọi người, trừ Dương Ninh Ninh. Bởi vì thân thể của cô bé sẽ chẳng bao giờ bị nhiễm mấy các chất độc đó huống chi...
"An Nhiên em nhất quyết đi theo bọn chị sao! Chị thấy em cứ ở đây chờ tụi chị quay về."
"Đồng Đồng nói đúng đó! Em không thể dẫn đứa trẻ nhỏ đi vào vùng nguy hiểm đó được."
Mặc Thanh kiểm tra lại chiếc túi của mình cùng đồng ý với ý kiến của cô em gái mà lên tiếng khuyên bảo Hoàng
An Nhiên ở lại đây.
"Em không yên tâm ở lại đây! Mọi người đừng lo lắng cho em, em sẽ tìm chỗ an toàn tránh xa phóng xạ mà tiếp ứng cho mọi người."
Khuôn mặt kiên định của Hoàng An Nhiên cũng khiến tôi không nỡ từ chối con bé, nên đành đồng ý cho con bé đi theo.
"Mọi người sẵn sàng chưa?"
"Rồi!"
Mọi người đồng thanh đáp lại tôi, tôi cũng không chần chừ đưa tay ra kích hoạt dị năng. Một vòng xoáy bắt đầu hiện ra đủ lớn để một người trưởng thành đi vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-nu-than/3649528/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.