Sáng ngày hôm sau, trong lúc trời còn chưa sáng, mọi người đã ngủ hết rồi! Tôi nhẹ nhàng áp tai lên cửa nghe tình hình ở bên ngoài.
Ngoài kia là một bầu không khí tĩnh lặng, chỉ có nghe tiếng gió thổi xào xạc. Tôi nhìn lại quanh khắp nhà kho, chắc chắn mọi người còn ngủ nên mới mở khóa cửa, tôi dùng hết sức đẩy cửa thật nhẹ nhàng, không gây ra bất kỳ tiếng động nào.
Tôi hé cánh cửa ra, đưa mắt nhìn ra bên ngoài. Thấy người bị nhiễm kéo đi hết tôi mới yên tâm mở cửa đi ra bên ngoài. Tôi cẩn thận khép cửa lại, tôi đứng trước cửa quan sát xung quanh.
"Chắc hẳn sẽ có một cánh cửa để đi vào tòa nhà."
Tôi nhìn từ trái sang phải, ánh mắt tôi dừng lại trên cách cửa màu đen ở góc gần cuối dãy lầu. Tôi tiến về phía cánh cửa, khi cánh cửa đặt vào mắt tôi. Tôi thở hít thở thật sâu, bình tĩnh cầm chắt con dao trên tay, tay còn lại vặn khóa cửa. Tiếng cửa kêu ken két, vang vọng khắp hành lang. Tôi mở tung cửa ra một người bị nhiễm lao ra chụp lấy tôi.
"Chết đi!"
Tôi dùng năng lực của mình trên con dao, mỗi một đao chém xuống đều để lại vết băng trên miệng vết thương.
Ánh mắt lóe đỏ trong màn đen, bước chân thông thả đi trên hành lang, phía sau là một bãi hoang tàn, xác chết nằm rải rác.
Tôi đi một vòng quanh khu nhà này, vẫn không tìm thấy nhà ăn trường học nên đành chuyển qua dãy lầu khác. Nhưng bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-nu-than/3647601/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.