Sau khi hai đứa tôi thống nhất ý kiến sẽ đến sân bay Hoàng Liên, tìm một chiếc máy bay để di chuyển đến Mộc Quốc. Thì cùng nhau ra khỏi phòng, vừa bước ra chị gái tôi cứu lúc nãy nhìn hai chúng tôi, ánh mắt của chị ấy có một chút gì đó của sự mờ ám.
[Haizzz! Hiểu lầm, hiểu lầm trầm trọng luôn rồi.]
"Xin lỗi vì sự thất lễ của anh ấy! Em là Mặc Uyển Đồng, năm nay hai mươi hai tuổi. Nếu không có bọn quái vật xuất hiện thì em vẫn còn là cô sinh viên năm hai khoa thiết của Học Viện Hi Lan."
Tôi giơ tay ra tỏ ý muốn bắt tay làm quen với chị gái trước mặt. Lúc nãy, vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh tôi chưa kịp quan sát kỹ. Chị có một ngũ quan hoàn mỹ, trên người chị tỏa ra một hơi thở đáng tin cậy. Tóc ngắn bo tròn khuôn mặt không một góc cạnh, nhìn chị ấy như một nữ chủ tịch trong mấy bộ truyện tôi hay đọc.
"Cảm ơn em vì cứu chị! Chị là Trương Nguyệt, vừa tròn ba mươi, nghề nghiệp là giảng viên. Còn đây là?"
Chị gái Trương Nguyệt vui vẻ bắt tay tôi, một nụ cười xả giao tiêu chuẩn của giới thương nghiệp.
"Đây là Hàn Chấn Phong, anh trai của em, năm nay hai mươi bảy."
Tôi nói thay luôn phần của anh, nhưng dù tôi có giải thích gì thì chị gái trước mắt cũng nghỉ hai đứa tôi giống người yêu hơn.
Bỗng tiếng đỗ vỡ từ phòng khách, chị Trương Nguyệt vẻ mặt hoảng hốt, lật đật chạy vào. Hai đứa tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-nu-than/3647592/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.