Măng chưa ăn hết cũng giống như lúc trước cắt rồi phơi khô làm măng khô giữ lại sau này ăn.
Lá trà ở nhà chính phơi cho mềm mềm, có thể tiến hành công việc tiếp theo. Theo như bình thường thì lá trà phải xào chế, nhưng trình tự rất phiền phức, tôi cũng không biết. Có điều vẫn còn một cách, cách thô sơ dì Lý từng nói với tôi, đó là phơi lá trà đến khi mềm mại, rồi mới cho vào trong chậu vò, sau đó dùng túi giấy dầu bọc lại phơi khô ở chỗ râm hai ba ngày, cuối cùng phơi khô, hơn nửa tháng sau là có thể pha trà uống. Trình tự cụ thể thì tôi không nhớ rõ lắm, nhưng hình như là thế này. Nghe nói lá trà đã xào chế có thể làm trà xanh, như loại không xào này thì làm được hồng trà.
Chờ lá trà tôi làm xong có thể uống, buổi sáng tôi thức dậy cắn cành liễu xong, pha một cốc trà đặc lớn, ngồi ở dưới chân tường uống trà. Mặc dù lá trà làm ra nhìn qua không đẹp lắm, nhưng vị trà lúc pha ra cũng được, chí ít hương trà rất đậm. Nước trà đúng là không phải xanh biếc như lúc trước đã thấy, mà là thiên về màu đỏ.
Nói đến cũng kỳ quái, quái vật nhỏ không thích ăn lá trà, nhưng nó lại rất thích trà đã pha, lúc đầu tôi uống trà không cho nó uống, sau đó có một ngày nó khát nước tìm nước uống, uống trà lạnh còn dư lại tôi để ở đó, rồi kể từ đó bắt đầu cũng muốn uống trà.
Vốn dĩ bình thường khi tôi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-nam-thu-muoi/4057277/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.