Căn phòng nơi quái vật nhỏ đang ở có mùi rất khó ngửi. Tôi vừa mở cửa thì đã bị tình cảnh bên trong làm cho kinh ngạc một chút, nhưng rất nhanh tôi đã kịp phản ứng lại, bước nhanh đi vào. 
Quái vật nhỏ nằm liệt trên giường, xung quanh đều là một ít uế vật giống như bị phun ra, bên trong còn có thịt chuột chưa tiêu hóa xong. Trời còn chưa sáng, bên ngoài vẫn rất tối, tia sáng từ cửa sổ chiếu vào không đủ để cho tôi thấy rõ tình huống của quái vật nhỏ ra sao, tôi chỉ có thể đốt ngọn nến lên. 
Sau khi ánh sáng rõ ràng, tôi nhìn thấy cả người quái vật nhỏ đều rất bẩn, ấn vào cái bụng xẹp lép của nó, quái vật nhỏ phát ra một tiếng thở dốc, hơi thở mỏng manh, đôi mắt của nó dường như không mở ra được, nhưng vẫn còn sống. Nhìn quái vật nhỏ suýt nữa lăn vào trong bãi nôn, tôi cũng không ghét bỏ nó, dù sao lúc tôi chật vật nhất là liên tục mấy tháng không thể tắm rửa, mùi còn khó ngửi hơn bây giờ không biết bao nhiêu lần. 
Thứ này thật là mạng lớn, như vậy còn chưa chết. Tôi nghĩ có lẽ là nó không ăn được loại thịt chuột biến dị này, nhưng nói thật bây giờ tôi cũng không biết làm sao. 
Không suy nghĩ được bao lâu, tôi đưa quái vật nhỏ tới phòng bếp lần nữa, cởi áo thun dính đầy chất nôn bị cuộn thành một cục ra cho nó, lại tùy tiện lau mình cho nó. Sau đó dùng một cái áo khoác lớn cột thành một bao quần áo hình cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-nam-thu-muoi/4057250/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.