_ Chặt người thành mấy phần sau đó ném xác à?
Khoé miệng Ngôn Trạch khẽ chậc chậc vài tiếng. Bọn chúng cùng lắm chỉ là mấy tên cướp vô dụng. Thủ pháp giết người tàn ác như vậy bọn chúng là người có thể làm nổi sao.
Hạ đống gật đầu.
_ Đúng thế! Chính là thân thể bị chém thành mấy khúc đó. Thủ pháp gây án của bọn cướp này là vậy mà. Tin này mấy ngày nay đều được đăng rầm rộ trên ti vi để cảnh báo người dân cậu không biết sao?
Ngôn Trạch theo bản năng lắc đầu. Hạ Đống định vỗ vai hắn. Nhưng nhớ tới hình như cậu ta rất ghét người khác chạm tới mình thì anh liền thôi.
_ Chốt lại một cậu thôi! Vừa rồi cậu lập được công lớn. Tiểu Trịnh giúp tôi mang vào đây.
Một anh cảnh sát tên Trịnh đi vào, trong tay anh ta còn cầm một thứ đưa cho Hạ Đống.
Hạ Đống nhận lấy đồ từ trên tay tiểu Trịnh xong trịnh trọng trao tặng cho Ngôn Trạch.
_ Cậu cầm lấy đi! Đây là giấy khen ghi nhận anh hùng cậu có công bắt cướp do cấp trên phê duyệt. Làm tốt lắm chàng trai trẻ. Tiếp tục cố gắng làm một công dân tốt của năm.
Ngôn Trạch ngốc lăng mơ mơ hồ hồ nhận lấy bằng khen. Cho nên hắn hiện giờ trở thành người có công bắt cướp, anh hùng tứ phương ?
Trước khi ra khỏi đồn hắn được mọi người đồn tung hô khen ngợi một trận. Hắn nhớ hình như bản thân đã lao ra khỏi đồn công an một cách vội vã. Hắn không muốn làm anh hùng gì cả. Tận thế sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-luom-bao-bao-va-tinh-yeu/186236/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.