Tạ Chiêu nhấc chân định đá người xuống xe nhưng khi nhìn thấy người vừa trèo lên là ai thì anh liền bỏ chân xuống. Chiều hôm nay anh đã gặp người này, cậu ta bị Tần Chu đánh bầm dập mà vẫn có thể nhảy lên xe anh, xem như có bản lĩnh,sức chịu đựng tốt. Nếu hắn nhớ không lầm thì cậu ta hiện tại là dị năng giả hệ mộc, tuy nhiên hắn nhìn ra được cậu ta còn chưa thuần thục sử dụng thứ năng lực kỳ dị kia.
Phía trước là đoạn đường khó đi. Anh có lòng tốt nhắc bọn họ.
_ Ngồi vững!
Sau đó anh dùng lực đạp mạnh vào chân ga, thuần thục bẻ tay lái. Chiếc xe Hummer lập tức lao đi vun vút rồi cua, suýt chút nữa thì văng ra khỏi mặt đường. Ngôn Tranh ngồi sau xe vừa nghe Tạ Chiêu nói gì đó nhưng không kịp phản ứng gì, hắn chỉ kịp ôm Tiểu Lương Tâm vào lòng che chở, người hắn ngả ra đằng sau, lát sau lại va vào cửa xe, hắn đau đớn rên một tiếng.
Ngôn Tranh cảm giác được các đoạn ruột trong bụng của mình đang đảo lộn tùng phèo, đầu óc thì quay cuồng. Bây giờ ngồi trên xe chẳng khác gì đang tra tấn tinh thần hắn. Ít ra trước khi phóng xe phải thông báo để cho bọn hắn chuẩn bị trước.
Đằng này anh ta vừa thông báo xong liền lao đi, đến quỷ cũng không phản ứng kịp. Hắn đột nhiên kích động muốn giết người đang hưng phấn lái xe đằng trước.
_ Anh có thể lái đi thẳng không hả? Cua quẹo… A! Cua cái gì mà cua hả? Để tôi thắt dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-luom-bao-bao-va-tinh-yeu/1484691/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.