Đang mải suy nghĩ thì hắn nghe thấy tiếng nhổ nước bọt liên tục. Hành động khinh thường người khác của tên đại ca kia thật chướng mắt. Ngay cả lời nói cũng vô lý khiến hắn phải nhíu mày.
_ Phi ! Phi! Phi! Nếu không phải ta cứu ngươi thì ngươi đã sớm chết giữa đường rồi còn ở đó mà kêu hết hạn bảo kê ta à? Ta cứu ngươi nên ngươi mới sống được cho tới ngày hôm nay. Ngươi phải nghe ta.
Tên mặt rỗ bên cạnh gã cũng không phải dạng vừa. Gã nhân cơ hội cũng châm chọc Tạ Chiêu.
_ Đúng rồi đấy! Nếu không phải đại ca bọn tao có lòng tốt cứu mày thì mày đã bị tang thi xé xác rồi. Biết điều mà làm việc cho đại ca bọn tao đi. Bọn mày thấy tao nói có đúng không ?
Bốp!
Tên mặt rỗ ôm đầu la oái oái định mắng chửi người dám đánh lên đầu gã. Nhưng khi nhận ra người đánh gã là đại ca thì không dám ho he. Gã ai oán hỏi.
_ Sao đại ca đánh em?
Đại ca bọn cướp bị hỏi ngược lại còn chán ghét, trợn một bên mắt trừng gã. Miệng mắng xơi xơi.
_ Ở đây tao là đại ca hay mày là đại ca. Chuyện của tao mày dám xen mồm à? Đi ra chỗ khác để tao còn nói chuyện.
Tên mặt rỗ ngậm chặt miệng lui vào một góc. Những người khác cũng im re. Gã đại ca lúc nãy còn mắng người như mắng chó bây giờ lại thay đổi sắc mặt. Gã cười niềm nở tới gần Tạ Chiêu.
_ Khi nãy ta nói có hơi quá quắt. Ngươi bảo kê ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mat-the-luom-bao-bao-va-tinh-yeu/1484684/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.